Gianluca Vialli: Nguồn cảm hứng bất tận của Azzurri

Ngay trước thềm trận chung kết EURO 2020, ký giả kỳ cựu Gabriele Marcotti đã đăng một bức ảnh lên Twitter. Đó là hình ảnh chụp sân Wembley, ở chính giữa khung hình là một người đàn ông mặc chiếc áo khoác màu trắng xám, hai tay đút túi quần và đội một chiếc mũ trắng. Bạn có thể dễ dàng thấy đó là một bức ảnh được chụp theo kiểu zoom vào hết cỡ để làm nổi bật lên hình ảnh người đàn ông ấy.

Và nếu là cổ động viên Azzurri, nhìn chiếc mũ trắng ấy bạn sẽ nhận ra đó là Gianluca Vialli, trưởng đoàn của đội tuyển Italia. Vialli đã sống ở London hơn 20 năm, kể từ khi ông chuyển tới Chelsea vào năm 1996 cho đến khi chia tay The Blues vào năm 2000. Nhưng ngày hôm đó, tất nhiên ông phải vui với niềm vui của người Italia. Người đàn ông ấy đã đồng hành cùng Italia từ trước EURO 2020, đã chứng kiến quá trình hồi sinh của đội tuyển này sau “thảm họa” vào năm 2017 khi không thể giành quyền tham dự World Cup 2018. Và ông đã được chứng kiến niềm vui lớn nhất.

Có một câu chuyện của đội tuyển Italia ở kỳ EURO này là trước trận đấu khai mạc giữa Italia và Thổ Nhĩ Kỳ, khi cả đội đã lên xe để tới khách sạn thì HLV Roberto Mancini nhận ra người bạn thân của mình không có ở đó. “Luca đâu?”, thuyền trưởng của Italia hỏi. Vialli thực sự đã bị bỏ quên trước khi chiếc xe quay lại đón ông. Ngày hôm đó, Itali ra quân thắng lợi chiến thắng 3-0.

Bức ảnh mà ký giả Gabriele Marcotti đăng trên Twitter

Với sự mê tín của người Italia, từ đó việc cố ý “bỏ quên” Vialli trước thềm mỗi trận đấu giống như một nghi thức cầu may của toàn đội. Nhưng tất nhiên, Vialli là nguồn cảm hứng của cả tập thể không chỉ vì điều đó.

“Ông ấy sẽ ghét khi tôi nói điều này, nhưng tôi không bận tâm. Tất cả mọi người cần phải biết. Chúng tôi có một tấm gương sáng dạy chúng tôi cách sống trong bất cứ hoàn cảnh nào, bất cứ thời điểm nào. Và tôi đang nói đến Gianluca Vialli. Với chúng tôi, ông ấy vô cùng đặc biệt. Nếu không có ông ấy, và không có Mancini cùng những HLV khác, chiến thắng này chẳng có nghĩa lý gì cả. Ông ấy là một tấm gương”, Alessandro Florenzi chia sẻ sau trận chung kết.

Tất cả đều biết hành trình mà Vialli đã trải qua để được cùng Italia nâng cao chiếc cúp Henri Delaunay trên sân Wembley, tất cả đều hiểu cái ôm thật chặt với Mancini và những giọt nước mắt lăn dài sau khi tiếng còi của trọng tài Bjorn Kuipers có ý nghĩa như thế nào với người đàn ông ấy.

Mancini và Vialli khóc trên vai nhau sau khi Italia vô địch EURO

Trong suốt 5 năm qua, Vialli đã chiến đấu kiên cường với căn bệnh ung thư. Trên trường quay của Sky Sports trong vai trò khách mời bình luận, ông phải mặc thêm một chiếc áo khoác dày bên trong để che giấu đi vẻ gầy gò của mình, phải vẽ thêm lông mày để lấp vào vị trí của những chiếc lông mày đã rụng sau các đợt hóa trị.

Vialli chia sẻ: “Tôi không coi đây là cuộc chiến. Tôi không phải là chiến binh và tôi cũng không chiến đấu với ung thư. Đó là kẻ thù quá mạnh và tôi không có cơ hội thắng. Tôi chỉ là người đang đi trên một cuộc hành trình và ung thư là người bạn đồng hành. Mục tiêu của tôi là cứ tiếp tục đi, tiếp tục hướng về phía trước cho đến khi người bạn đó mệt mỏi và để tôi một mình”

Vialli nói ông không phải chiến binh, nhưng rõ ràng chúng ta đều hiểu ông phải có một ý chí kiên cường như thế nào để tiếp tục khát khao sống, khát khao làm việc, khát khao cống hiến. Những cơn đau và các đợt hóa trị mệt mỏi không đánh gục được tinh thần của cựu tiền đạo Italia. Khi Liên đoàn Bóng đá Italia ngỏ lời mời ông vào vị trí trưởng đoàn, làm việc bên cạnh người bạn thân Mancini, ông đồng ý ngay bởi “nếu nghĩ về công việc, tôi sẽ dễ gạt bỏ những suy nghĩ vô lý ra khỏi đầu”.

Mancini và Vialli: Cặp đôi bạn thân vui buồn có nhau

Với vai trò trưởng đoàn, Vialli không chỉ là người đại diện cho đội, không chỉ là “bùa may” mà tất cả vô tình phát hiện ra, ông còn là một nguồn cảm hứng về tinh thần chiến đấu cho tất cả. Từng là HLV và thậm chí là người bạn thân của Mancini nhưng ông tôn trọng vị trí của những người khác. Là trưởng đoàn chứ không phải trợ lý, ông không can thiệp quá mức về chuyên môn khiến vị trí của các trợ lý bị lu mờ.

Italia đã lên ngôi vô địch EURO một cách xứng đáng, họ chơi thứ bóng đá hấp dẫn và đầy thuyết phục. Trên hành trình đó, họ có một ngọn đuốc về ý chí sống, khát khao làm việc để nhìn vào. Hãy nhớ lại khoảnh khắc Vialli lao ra ăn mừng, hai tay giang rộng với khuôn mặt giãn ra hết cỡ cùng nụ cười tươi rồi ôm lấy Mancini sau khi Federico Chiesa ghi bàn vào lưới tuyển Áo, bạn sẽ thấy cuộc sống này tươi đẹp đến thế nào. Một người đàn ông gần 60 tuổi, chiến đấu chống ung thư và vẫn tận hưởng niềm vui như một đứa trẻ.

 Lê Thành