NỘI DUNG: DŨNG PHAN / ĐỒ HỌA: Z.K
Nếu bóng đá là một xã hội thu nhỏ, thì Florentino Perez là ông trùm của các ông trùm. Ông là một kỹ sư xây dựng, một doanh nhân, một chính trị gia và mang một tình yêu Real Madrid nồng cháy. Người đàn ông ấy đã đem tất cả vốn liếng đó vào trong cuộc sống bóng đá, để rồi gây điên đảo thế giới túc cầu giáo suốt 2 thập kỷ.
“Người cha nói với cậu con trai của mình: “Cha muốn tìm cho con 1 người vợ”.
Cậu con trai nói: “Nhưng con muốn tự mình tìm!”.
Người cha nói: “Nhưng cô gái này là con gái của Bill Gates”.
Cậu con trai bèn đáp: “Nếu mà như thế thật thì được”.
Sau đó, người cha tìm đến Bill Gates và nói: “Tôi tìm cho con gái ngài 1 người chồng “. Nhưng Bill Gates nói: “Không được, con gái tôi vẫn còn nhỏ”. Người cha trả lời: “Nhưng chàng trai này là Phó Chủ Tịch của Ngân hàng Thế giới!”. Bill Gates thấy vậy bèn nói: “Vậy thì được”.
Sau đó, người cha lại tìm đến Chủ Tịch Ngân hàng Thế giới và nói: “Tôi sẽ giới thiệu cho ngài 1 phó Chủ Tịch!”. Ngài chủ tịch nói: “Nhưng tôi đã có nhiều Phó Chủ Tịch rồi, không cần thêm nữa đâu”. Người cha nói: “Nhưng chàng trai này là con rể của Bill Gates”. Thấy vậy, ngài Chủ Tịch nói: “Vậy thì được”.
Câu chuyện trên được coi là một trong những bài học kinh doanh nổi tiếng nhất trên thương trường. Nhưng các tín đồ bóng đá có thể gặp chính câu chuyện ấy trong hình hài thực tế hơn ở một trong những vụ chuyển nhượng kinh điển nhất làng bóng đá: vụ chuyển nhượng Luis Figo từ Barcelona sang Real Madrid năm 2000. Đạo diễn của thương vụ ấy chính là Florentino Perez. Chúng ta có thể tóm gọn về vụ chuyển nhượng Figo dựa trên câu chuyện trên như sau:
“Perez nói với Figo: “Tôi muốn cậu chuyển đến Real Madrid”.
Figo đáp: “Nhưng ông có phải là chủ tịch của Real Madrid đâu! Ông làm sao thắng được Lorenzo Sanz, người vừa đưa Real Madrid giành chức vô địch Champions League lần thứ 8 cách đây vài tuần”.
Perez trả lời: “Nếu tôi thất bại trong cuộc bầu cử này, tôi sẽ biếu anh 2,5 triệu euro làm quà. Nếu tôi chiến thắng, hoặc anh đến Real Madrid với mức lương cao gấp 6 lần ở Barca, hoặc các anh đền cho tôi 35 triệu euro”.
Figo bèn đáp: “Nếu mà như thế thì được”. Và họ ký vào môt bản giao kèo cá nhân. Người đại diện Jose Veiga muốn dùng giao kèo này hòng gây sức ép với Barca, để nâng lương cho thân chủ của mình.
Sau đó, Perez tìm đến các “socio” (hội viên) của Real Madrid và nói: “Hãy bỏ phiếu cho tôi, và tôi sẽ đem Luis Figo về cho các bạn”. Nhưng các hội viên nói: “Làm quái gì có chuyện không tưởng ấy. Figo đang là đội trưởng của Barca đó, sao mà Barca chịu nhả người, chưa kể còn nhả cho Real Marid nữa thì giết họ còn hơn”.
Nhưng Perez trả lời: “Nếu tôi được bầu mà Figo không chơi cho Madrid, tôi hứa sẽ đài thọ toàn bộ thành viên phí của tất cả mọi người cho mùa giải tới (khoảng 22 triệu Euro)”. Các socio nghe vậy bèn gật đầu: “Vậy thì được”.
Sau đó, vào ngày 16 tháng 7 năm 2000, cuộc bầu cử bắt đầu. Sau 13 giờ kiểm phiếu, có 16.469 phiếu bầu cho Florentino, 13.302 phiếu bầu cho Sanz. Florentino Perez đắc cử chủ tịch Real Madrid. Figo hỏi người đại diện của mình “Giờ phải làm sao?” Jose Veiga trả lời “Hoặc cậu đến Real Madrid với mức lương cao gấp 6 lần, hoặc là tôi vào tù vì chúng ta không có 35 triệu để đền cho gã cáo già đó”.
Thế là Perez vừa có được chức chủ tịch, lại vừa có được Figo, đồng thời bẻ gãy luôn ý chí của Barcelona, tất cả đều chỉ bằng mấy lời hứa qua lại.
Tùy bạn, có muốn học hay không?
Khi Real Madrid đánh bại Valencia với tỉ số 3-0 và giành chức vô địch Champions League lần thứ 8, chức vô địch Champions League thứ 2 dưới triều đại của cố chủ tịch Lorenzo Sanz (người đã mất vào năm 2020 vì Covid-19). Bản năng của một chính trị gia đã thôi thúc Lorenzo Sanz tổ chức cuộc bầu cử chủ tịch Real Madrid sớm trước một năm. Sanz tin rằng hiệu ứng của niềm vui chiến thắng đang dâng cao trong những “socio” (hội viên) của CLB sẽ giúp ông dễ dàng ngồi thêm một nhiệm kỳ nữa tại “Nhà trắng”. Lorenzo Sanz không sai, các bước đi của ông là hoàn toàn chuẩn chỉnh. Nhưng Perez đã có 2 cú đấm chí mạng để đánh bại được Lorenzo Sanz trong cuộc bầu cử năm 2000, một liên quan đến túi tiền của CLB, hai là gọi tên niềm kiêu hãnh của các Madridistas. Cú đấm thứ nhất là xoáy sâu vào ngân khố trống rỗng của CLB, cách điều hành tài chính tệ hại của Lorenzo Sanz trong nhiệm kỳ đó. Cú đấm thứ hai là câu khẩu hiệu tranh cử: “Hãy bỏ phiếu cho tôi, và tôi sẽ đem Luis Figo về cho các bạn”, khẩu hiệu đơn giản mà nặng tựa thiên quân vạn mã ấy đã đưa ông đến với vị trí mà lịch sử đã dành sẵn ông.
Trước khi đến với cuộc bầu cử không tưởng trên. Gã đàn ông tốt nghiệp Đại Học Bách Khoa Madrid ấy là Giám đốc điều hành của công ty xây dựng lớn nhất Tây Ban Nha, Grupo ACS, thành viên quan trọng nhất trong các “socio” (hội viên) Madridistas thời điểm đó. Đồng thời còn là ủy viên hội đồng Hội đồng thành phố Madrid và là tổng thư ký của Đảng Cải Cách. Tức là với cái “CV khủng” ấy, Florentino Perez Rodriguez đã hội đủ các yếu tố: tư duy của một bậc kỹ trị, sự lão luyện của một chính trị gia, và có đủ ngón nghề kinh doanh của một con cáo già trên thương trường. Lão luyện hơn gấp bội, cáo già hơn gấp bội, ranh mãnh hơn gấp bội, tư duy hơn gấp bội, Florentino Perez đã chiến thắng Lorenzo Sanz.
Vốn là một nhà kinh doanh có các mối quan hệ tốt với ngân hàng, Florentino Perez giải quyết khoản nợ lên tới 65.000 triệu pesetas (đơn vị tiền tệ Tây Ban Nha trước khi chuyển sang dùng euro) dưới thời Lorenzo Sanz một cách rất dễ dàng. Ông bán cho Hội đồng thành phố Madrid khu sân tập cũ của CLB Real Madrid thu được 450 triệu euro. Với số tiền có được, 300 triệu euro thì dùng để giải quyết tình hình tài chính của CLB, 150 triệu euro còn lại thì cho xây dựng khu liên hợp thể thao Real Madrid mới ở Valdebebas. Một phong cách rất “bất động sản”. Real sạch nợ trong phút chốc mà còn được tái cơ cấu.
Perez không chỉ mang đến cho Real Madrid những thành tựu sân cỏ, ông còn góp phần hiện đại hóa cơ sở vật chất của CLB. Ông cho xây dựng các khu nhà ở cho đội một và học viện nằm trong Ciudad Real Madrid, bỏ ra 160 triệu euro để xây dựng lại sân Bernabeu. Năm 2006, Ciudad Real Madrid - khu liên hợp đào tạo lớn gấp 10 lần cơ sở trước đây của Madrid - đã được khai trương tại Valdebebas. Năm 2021, sân Bernabeu được khai trương đón khán giả vào sân. Tất cả đã biến Real Madrid thành một thánh đường bóng đá đúng nghĩa. Đấy là những cải tổ mang tính toàn diện, và nói lên cái tầm của Perez.
Việc điều hành Real Madrid được Perez xây dựng theo triết lý Galacticos - “Dải ngân hà” với các siêu sao, siêu cầu thủ. Perez tin rằng “Các ngôi sao trả tiền cho chính họ”, nên ông không tiếc tiền cho các khoản phí chuyển nhượng. Kỷ lục thế giới 60 triệu euro đưa Figo từ Barca qua Real, đã bị phá bỏ sau đó một năm bằng thương vụ Zidane từ Juventus sang với cái giá khủng khiếp 76 triệu euro. 5 năm sau, Zidane giã từ sự nghiệp sân cỏ trong nước mắt, và hàng vạn Madridistas hiểu ra một sự thật: "Real đã có Zizou bằng một cái giá...quá rẻ". Khi một đội bóng đã có cả Figo, Zidane, cùng Raul, Roberto Carlos thì tất cả các siêu sao đều có tư tưởng hạ cánh đến Bernabeu. “Người ngoài hành tinh” Ronaldo rời bỏ chủ tịch Inter Milan Massimo Moratti, người coi anh như con nuôi để đến Real Madrid. Trong 8 năm liên tục, ngôi vị kiếm tiền số 1 thế giới là của Manchester United. Năm 2003, nhờ David Beckham mà Real Madrid chiến thắng luôn ở mặt trận kiếm tiền. Từ lúc mất Becks, ngôi vị giàu sang đổi chủ, và không thay đổi trong suốt 20 năm. Có Becks, lại thêm Owen sau đó một năm, Real Madrid thu cả núi tiền từ mọi hoạt động thương mại, quảng cáo, bán áo đấu, từ Châu Mỹ xa xôi đến Đông Nam Á, từ Trung Quốc đến Nhật Bản, mọi nơi đều rải tiền để đón Real Madrid về “lưu diễn”. Giờ đây, sau 15 năm nhìn lại đội hình Real Madrid, ngắm nhìn một tập thể có cả Figo, Zidane, Ronaldo, Beckham, Owen, Raul, Roberto Carlos… chúng ta chỉ có thể chậc lưỡi. Chủ tịch Perez đã tạo ra một đội bóng đẹp bất tử, với toàn các siêu sao hào hoa, tráng lệ. Đó là một tập thể của những siêu sao lớn nhất thời đại. Dạng đội hình ấy không thể tụ hội lại theo cách tương tự như thế một lần nào nữa trên thế giới này.
Nhưng như mọi chiếc huy chương đều có mặt trái của nó, để có chỗ cho Beckham thì phải hy sinh một cầu thủ trong đội hình. Cầu thủ được Perez lựa chọn là một gã xấu trai, lùn xủn, nước da đen và “chỉ có thể chuyền được tối đa 3 mét”, đó là Claude Makelele. Ngày đó, Zidane phải chua chát thốt lên: “Tại sao lại dát một lớp vàng khác lên chiếc Bentley khi chúng ta đã mất đi toàn bộ động cơ của nó”. Mất đi động cơ Makelele, chiếc xe Real Madrid hào nhoáng bắt đầu đi xuống. Người hiểu các cầu thủ nhất là “ngài râu kẽm” Del Bosque cũng bị chủ tịch Perez đánh giá là lỗi thời, cần thay thế bằng một người khác “tân tiến” hơn. Carlos Queiroz – trợ lý của Alex Ferguson ở Manchester United được lựa chọn. Từ đỉnh cao, Perez bắt đầu đặt những bước chân đầu tiên xuống vực sâu.
Cuộc chuyển nhượng David Beckham năm 2003 còn gây ra một “hiệu ứng cánh bướm” khác, mà dù có lão luyện như Florentino Perez cũng không thể ngờ tới nổi. Chuyện là vào năm 2003 ấy, Barca cũng có một vị chủ tịch muốn tranh cử, đó là một gã luật sư tên là Joan Laporta với khẩu hiệu đòi đem David Beckham về NouCamp. Nhưng giờ Beckham đã bị Real “cuỗm” mất rồi. Để xoa dịu cơn giận của các cổ động viên, Laporta phải tức tốc đem về một ngôi sao để lấp chỗ. Người được lựa chọn là một cầu thủ Brazil với hàm răng vẩu, đang khoác áo PSG, anh chính là Ronaldinho – người sau này sẽ tạo nên màn trình diễn trên Bernabeu khiến các Madridistas phải đứng dậy vỗ tay, người phục hưng giá trị của Barcelona. Từ năm 2005 đến 2006, màn thăng hoa rực rỡ của Barcelona trên trái tim Ronaldinho, hoàn toàn đối lập với một Real Madrid lạc lối trong đêm cuối Galacticos 1.0. Thất bại trên sân cỏ, đối lập với thành công của đại kình địch, mối nghi ngờ với chính sách “Dải thiên hà” tăng cao. Vậy là Florentino Perez phải từ chức vào ngày 27 tháng 2 năm 2006. 3 tháng sau ngày Perez từ chức, Ronaldinho lên đỉnh Châu Âu cùng Barcelona.
Nhưng gượm đã, “hiệu ứng cánh bướm” chưa kết thúc với mùa hè điên rồ 2003 đó. Đội bóng theo đuổi Ronaldinho ráo riết nhất lại chính là Manchester United. Mất Ronaldinho vì sự can thiệp của Barca khiến MU gặp phải áp lực. Trong một trận đấu giao hữu vô thưởng vô phạt tại Lisbon, ma xui quỷ khiến làm sao phía đối thủ xuất hiện một tài năng 18 tuổi. Tóc xoăn tít, răng còn đang niềng, nhưng “quẩy” cho O'Shea phải “thở oxy”. Bạn nhận ra rồi phải không? Đó là Cristiano Ronaldo. 6 năm sau, như một sự gặp gỡ của số phận, Florentino Perez quay trở lại Bernabeu trong nhiệm kỳ thứ 2, ông làm quà cho các Madridistas đang chìm trong tăm tối bằng nụ cười tỏa nắng của Ricardo Kaka từ AC Milan, và Cristiano Ronaldo – lúc này đã là cầu thủ số 1 thế giới. Một cái giá kỷ lục nữa xuất hiện sau Zidane, 80 triệu bảng cho Ronaldo như muốn khẳng định với thế giới: “Đây là Real Madrid, đây là Perez – cha đẻ của thuyết ngân hà”. Cách Real Madrid muốn mua lại 1 năm cuối hợp đồng của Mbappe với cái giá 200 triệu Euro hè vừa qua, cũng để chứng minh cho “độ chịu chơi”, tầm vóc của Bố Già Perez.
Cristiano Ronaldo trở thành hạt nhân chính của Galacticos 2.0, là trái tim của Real Madrid trong 9 năm rực rỡ và ngập vinh quang. Anh ghi cho Real tới 450 bàn trong 438 trận, đem về phòng truyền thống Real 2 La Liga, 4 Champions League cùng vô số danh hiệu cá nhân lẫn tiền bạc ngoài sân cỏ. Một thập kỷ Ronaldo ở Real Madrid có thể đánh giá là thành công rực rỡ như thời đại Di Stefano những năm 50 của thế kỷ trước. Sự gặp gỡ lịch sử của hai siêu sao lớn nhất trong thời đại Galacticos 1.0 (Zidane) trong vai trò người thầy, và Galacticos 2.0 (Ronaldo) trong vai trò người trò, đã đưa đến cho Real Madrid kỳ tích lịch sử là 3 Champions League liên tục từ mùa giải 2015/2016 đến mùa giải 2017/2018, đó là thành tựu được đánh giá còn khó khăn hơn 5 cup C1 từ 1955 đến 1960. Cá nhân Ronaldo được so sánh với Di Stefano, và Perez được so sánh với chủ tịch huyền thoại Bernabeu. Real Madrid bước lên vị trí siêu CLB, từ thành tích sân cỏ đến thành tích kiếm tiền, từ hình ảnh ngoài sân cỏ đến trong sân cỏ, sự vững mạnh đến từ đội bóng đá lẫn đội bóng rổ. Sự ra đi trong bẽ bàng mà Perez đã lùi bước ở năm 2006 đã được chính ông trả lại cả vốn lẫn lời.
Ngày 13/4/2021, Florentino Perez tái đắc cử chức chủ tịch Real Madrid… lần thứ 6. Nhiệm kỳ mới sẽ có thời hạn đến 2025. Cách Perez đắc cử cũng là một điều để nói. Thời điểm đó nổi lên một đối thủ đáng gờm đầy trẻ trung là vị doanh nhân 32 tuổi Enrique Riquelme cùng dự án “Real Madrid 3.0”. Khi Enrique đang hô hào về những viễn cảnh tươi sáng thì Perez “đập” một phát gọn gàng bằng việc tổ chức bầu cử sớm. Enrique đứng hình, hoàn toàn không kịp chuẩn bị khi mọi dự án đưa ra lúc này chỉ là trên giấy, vậy là ông phải rút lui để Perez một mình một ngựa. Perez phải nói là quá lão luyện. Bây giờ mục tiêu của Perez đã rõ ràng hơn, thiết thực hơn rất nhiều: vượt qua chủ tịch huyền thoại Santiago Bernabeu.
Bernabeu được xem là một vị chủ tịch trọn đời, người đã nắm quyền điều hành Los Blancos từ năm 43 tuổi đến khi nhắm mắt xuôi tay vào năm 82 tuổi. Thời gian cầm quyền của ông kéo dài 35 năm, đem về cho đội bóng 16 chức Vô địch La Liga, 6 Cúp C1. Perez trong trường hợp nắm quyền đến hết nhiệm kỳ này thì ông ngồi ghế trong 22 năm, lúc đó đã 76 tuổi. Rất khó để vượt qua Bernabeu về số năm nhiệm kỳ. Nhưng lại khả thi trong việc mang thêm các danh hiệu mới về Real Madrid. Hiện Perez có trong tay 48 danh hiệu ở hai bộ môn bóng đá và bóng rổ, bao gồm 5 Champions League trong bóng đá và 2 Cup châu Âu trong bóng rổ. Nếu Bernabeu xác lập cho Real Madrid một danh xưng huyền thoại trắng, thì Perez cho Real Madrid một vị trí không thể chối cãi từ bình diện kiếm tiền, săn danh hiệu, đến một thước đo tầm vóc cấp độ CLB. Nhưng Perez còn muốn hơn thế, đó là lý do Super League được ra đời.
Khi Florentino Perez đứng lên phất cao ngọn cờ khởi nghĩa để tạo ra giải đấu Super League, ông đã đi một bước mà không một vị chủ tịch CLB nào từng đi trong suốt lịch sử. Đó chính là muốn “chia đôi thiên hạ” với FIFA và UEFA, những tổ chức được mặc định là cha của mọi giải đấu trên khắp thế giới này. FIFA nói họ sẽ cấm các cầu thủ của các CLB tham dự Super League ở World Cup, Perez đáp lời “Không sao, chúng tôi sẽ tự tổ chức một World Cup khác cho các cầu thủ.” Đấy là một lời đáp trả đáng sợ với FIFA, lần đầu tiên từ khi thành lập, họ đã mập mờ cảm thấy có một điều gì đó vượt ngoài khuôn khổ. Bóng đá bây giờ không còn ở thời kỳ hồng hoang để cần những tổ chức đứng ra tập hợp, đang có những CLB không còn nghe theo sự kiểm soát của UEFA hay FIFA.
Thành lập năm 1904, là tổ chức có số thành viên còn nhiều hơn Liên Hợp Quốc. Suốt 117 năm qua FIFA đã tự cho mình rất nhiều quyền lực, tuy nhiên mặt trái cũng là tình trạng tham nhũng, độc tài, xem các CLB, các cầu thủ như những “món hàng” để tối ưu hóa lợi nhuận qua các giải đấu vô thưởng vô phạt, hay các ý tưởng về việc cho World Cup tổ chức 2 năm/lần. UEFA giàu có hơn, tân tiến hơn, nhưng cũng chỉ là một hình thái khác của FIFA, còn CONMEBOL - Liên đoàn Bóng đá Nam Mỹ thì sẵn sàng tổ chức Copa America hàng năm để “rót” tiền cho đầy mình. Super League muốn chia lại số tiền đó. Khi Perez phỏng vấn trên kênh TV Tây Ban Nha, ông đã nói rằng Super League là giải đấu cứu cánh cho nền bóng đá: “Nếu một số người quyết định đi theo con đường riêng của họ, thì họ phải sống với hậu quả của sự lựa chọn của họ”.
Tuy nhiên, vì quá vội vàng mà Super League đã hứng chịu sự phản ứng dữ dội của những người chưa quen với một “cuộc sống bóng đá mới”, lần lượt các CLB đã “quay xe” biến “dự án tiềm năng” thành một “dự án ma”. Super League bị đánh bại chỉ sau 3 ngày. Nhưng Real, Barca, và Juventus vẫn đứng đó, dưới sự chỉ đạo của Perez - “ông trùm của các ông trùm”, người vẫn chưa chấp nhận đầu hàng. Khi Perez chưa đầu hàng, thì UEFA chưa thể kê cao gối ngủ. Ngay sau khi tòa án thương mại số 17 ở Madrid gửi thông cáo đến Chủ tịch UEFA Aleksander Ceferin, bằng việc cho ông 5 ngày để dỡ bỏ tất cả các lệnh trừng phạt đối với các câu lạc bộ sáng lập của Super League hoặc ông có thể bị truy tố vì tội bất tuân lệnh. Đến rạng sáng ngày 28 tháng 9 năm 2021 (giờ Việt Nam), từ cơ quan bóng đá quyền lực nhất châu Âu phát ra thông báo: "Sau thời gian tố tụng Barcelona, Juventus và Real Madrid về khả năng vi phạm khung pháp lý của UEFA liên quan đến cái gọi là 'Super League', cơ quan kháng nghị của UEFA tuyên bố vô hiệu.” Florentino Perez đã thắng bước đầu. Giữa một đám đông sợ hãi và vội vã “quay xe”, Perez hiên ngang cho thấy bản lĩnh của một ông trùm. Kịch hay còn ở phía trước!
Perez là một gã tình si, nhưng như câu nói “Đa tình tự cổ nan di hận/Dĩ hận miên miên vô tuyệt kỳ” (Kẻ đa tình tự ngàn xưa chỉ còn lưu lại mối hận/Nỗi hận này dài dằng dặc biết bao giờ nguôi). Cuộc đời của Perez cũng gói gọn trong một chữ “tình” đó. Bạn có biết sinh nhật của Perez là ngày nào không? Ông sinh đúng ngày Quốc tế phụ nữ mồng 8 tháng 3. Khi ông mua chiếc du thuyền đầu tiên của mình, một chiếc du thuyền dài 30 mét lúc còn là ủy viên hội đồng thành phố Madrid. Cái tên mà ông đã đặt cho chiếc du thuyền ấy, cũng chính là biệt danh của vợ mình: 'Pitina'. Năm 1970, chàng 23 tuổi, một kỹ sư vừa tốt nghiệp Đại Học Bách Khoa Madrid, mang đầy hoài bão và tham vọng. Nàng 20 tuổi, một cô gái với cái tên rất đẹp Maria Angeles Sandoval ‘Pitina’. Họ yêu nhau và làm đám cưới chỉ sau 8 tháng hẹn hò, có với nhau 3 người con, chung sống với nhau suốt 42 năm cho đến khi căn bệnh ung thư phổi và một cơn trụy tim cướp mất bà khỏi tay ông vào năm 2012. Đấy là những ngày tháng buồn của Perez, Real Madrid vẫn còn đang chìm đắm trong cơn phẫn hận vì bị Barcelona với tiqui-taca đánh bại, giấc mộng “La Decima” vẫn chưa được hoàn thành. Mất đi người vợ đã đi cùng ông suốt nửa cuối đời, tình yêu của Perez dồn hết lại cho Real Madrid.
Florentino Perez yêu Real Madrid, đấy là một thứ tình si đã tìm đến từ những ngày thơ bé. Hãy tưởng tượng về một cậu bé mắt mở to tròn giữa sân vận động tráng lệ do chủ tịch Santiago Bernabeu huyền thoại xây dựng, cùng người anh trai của mình đựng cạnh, cậu chìm đắm trong những hình ảnh của Puskas, Di Stefano…chứng kiến những thời khắc vĩ đại đầu tiên của đội bóng áo trắng, hò hét, hạnh phúc, và sung sướng. "Tôi vẫn còn một vết sẹo trên môi, vết tích từ cú ngã sấp mặt vào bậc thềm sau một bàn thắng". Perez kể lại kỷ niệm của thời thơ ấu. Đó là vết sẹo để định danh ông như một Madridista với lời hứa và hoài bão trong một ngày sẽ quay lại Bernabeu, để tái hiện lại những vinh quang đó.
Trước khi đặt chân vào địa phận bóng đá, Florentino Perez thăng tiến rất nhanh trên con đường sự nghiệp. Năm 1976, ông được bầu làm đại biểu của Dịch vụ Vệ sinh và Môi trường trong Hội đồng Thành phố Madrid. Năm 1979, ông trở thành ủy viên hội đồng Madrid của đảng UCD. Năm 1980, ông được bổ nhiệm làm Tổng cục trưởng Tổng cục Hạ tầng Giao thông, Bộ Giao thông Vận tải. Vào đầu những năm 90, ông tham gia vào ban giám đốc của Societe Auxiliaire D`Enter Enterprises, do ông là chủ tịch và giám đốc điều hành vào năm 1992. Perez cũng là cố vấn của Hiệp hội Đường cao tốc Tây Ban Nha, là thành viên của Ban chỉ đạo Viện Nghiên cứu Giao thông Vận tải, thành viên Ban giám đốc Hiệp hội Kỹ sư xây dựng quốc gia ở Tây Ban Nha. Với những thành tựu đó, Perez hoàn toàn có thể thăng tiến lên những nấc thang mới trong xã hội Tây Ban Nha, hoặc ở nội các chính phủ, hoặc ở đầu ngành xây dựng. Dẫu sao hiện tại tập đoàn xây dựng ACS cũng đã là công ty xây dựng lớn nhất Tây Ban Nha và đang trên đường lớn nhất thế giới. Nếu chúng ta đọc được hết về tiểu sử của Perez, chúng ta sẽ không bất ngờ về những quyết định có tính bất ngờ và cách mạng của ông. Nhiều thương vụ như bán Cristiano Ronaldo, chia tay Ancelotti, từ chối ký hợp đồng với Raul, Sergio Ramos, hay mua Gareth Bale…dễ bị phản ứng dữ dội ở thời điểm nó xảy ra, nhưng sau một thời gian tất cả mới thấy được sự đúng đắn. Đơn giản vì tầm nhìn của Perez cao hơn rất nhiều so với những phân tích bóng đá thông thường. Theo Forbes, tổng số tài sản của Florentino Perez năm 2021 là 2 tỷ đô, xếp thứ 1517 trong danh sách những người giàu nhất thế giới. Với tổng số tài sản trên, với vị thế trong tầng lớp xã hội Tây Ban Nha, thì Perez hoàn toàn có thể chọn cách sống khác. Nhưng mục tiêu cuối cùng của Perez, lòng đắm say và mối tình si của người đàn ông này lại là vị trí ông chủ của CLB Real Madrid. Nơi ông đã dành cả một phần ba đời người phấn đấu và hy sinh cho nó. Nơi ông đã khiến các Madridistas – những cổ động viên nổi tiếng khó tính nhất thế giới phải thốt lên hai chữ biết ơn.
Có lẽ vì sinh ra vào ngày 8 tháng 3 nên Perez yêu cái đẹp, và có một tính cách khá đặc thù đã làm nên thương hiệu trong việc lựa chọn các cầu thủ khoác chiếc áo trắng tinh khiết của Real Madrid. Đấy phải luôn là những cầu thủ đẹp trai, nếu không đẹp trai thì phải có thần thái, phải có cái chất quyến rũ trên sân cỏ lẫn ngoài tình trường. Tình yêu của Perez dành cho các Galacticos mà ông đưa về là rất lớn. Tương truyền trong phòng ngủ của Perez là bức hình ông chụp với Figo, Zidane, Ronaldo và Beckham. Một bức ảnh thể hiện sự hãnh diện và tình yêu lớn của Perez. Figo, Zidane, Ronaldo và Beckham cũng chính là tên của 4 tòa tháp khổng lồ được công ty ACS của Perez xây dựng vào những năm đầu thế kỷ 21. 4 tòa tháp là tên của 4 Galacticos ấy nằm ngay trên miếng đất vốn là sân tập cũ của CLB mà Perez đã bán năm xưa. Trong Perez có sự tinh tế kiểu Á Đông, khi xây dựng cho các cầu thủ môt giá trị hữu hình, có sự trường tồn cùng lịch sử. Dẫu vậy Perez chỉ yêu những người ông đem về. Đấy là lý do ông và siêu sao Cristiano Ronaldo như hai đường thẳng song song không thể chạm nhau trong trái tim mỗi người.
Perez yêu nồng nàn, nhưng hận cũng sâu cay. Loạt băng ghi âm được tờ El Confidencial tiết lộ gây chấn động thượng tầng đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha hồi tháng 7 nói lên một phần con người khác của Florentino Perez. Ở đó, chỉ toàn những man trá, điêu ngoa, giận dữ, và không có sự tha thứ nào cho những cầu thủ mà Perez đã đánh giá rằng có vấn đề.
2 thập kỷ từ ngày đầu tiên bước chân vào “Nhà trắng”, 15 năm sau lần “băng hà” đầu tiên của nhà vua. Ta nhìn thấy Perez đã thoát thai, ông hoàn thiện hơn, ít sai lầm hơn, và “độc bá thiên hạ” hơn. Cristiano Ronaldo đã dừng câu chuyện lịch sử của mình tại Real từ 3 năm trước, nhưng Perez thì vẫn đang viết tiếp câu chuyện của riêng mình. Con tàu Real Madrid này sẽ còn vươn cao đến đâu dưới sự lèo lái của người đàn ông này? Bóng đá thế giới sẽ rẽ theo hướng nào? Thật quá khó để trả lời, bởi vì “se sẻ làm sao hiểu chí của đại bàng?”.