Nội dung: HÀ MY / Đồ họa: Z.K

Không nhiều cầu thủ châu Á đủ trình độ chơi bóng ở Ngoại hạng Anh. Son Heung-min nằm trong số ít đó, nếu không muốn nói là một trong những ngôi sao xuất chúng nhất.

Khi Son lạnh lùng hạ gục thủ môn Ederson của Man City vào tháng 11/2020 để vươn lên dẫn đầu trong danh sách Vua phá lưới tại Premier League, đồng thời giữ vững ngôi đầu bảng cho Tottenham, thật khó tin khi biết rằng chỉ cách đó 4 năm, anh từng gói ghém hành lý chuẩn bị rời White Hart Lane để trở về Đức.

Nhưng cuối cùng thì anh quyết định không trốn chạy. Thay vào đó, làm việc chăm chỉ hơn và trở thành một cầu thủ sở hữu tất cả những gì HLV Mauricio Pochettino đòi hỏi: dũng mãnh, thông minh và hoạt động không biết mệt mỏi.

Sự tiến hóa của Son trong ít năm qua khiến Tottenham phải vội vã mời anh một bản hợp đồng mới đầy sức nặng, tương đương mức đãi ngộ họ dành cho Harry Kane và Tanguy Ndombele. Không nghi ngờ gì nữa, Son đã có vị thế của một siêu sao tại đội bóng Bắc London, và đang nằm trong nhóm những cầu thủ xuất sắc nhất thế giới.

Ngay từ những ngày còn dẫn dắt Southampton năm 2013, Pochettino đã cử tuyển trạch viên quan sát Son, lúc ấy còn đang chơi bóng cho Hamburg. Dù được The Saints quan tâm, nhưng Son đã chọn chuyển tới Bayer Leverkusen, và trong 2 năm thi đấu ở đây, anh lại càng khiến Pochettino thèm muốn hơn. Son sở hữu tốc độ tuyệt vời, chạy chỗ thông minh, và hứa hẹn sẽ là một đối tác tuyệt vời với Kane ở đội bóng mới của chiến lược gia người Argentina.

Arsenal cũng nằm trong số những đội quan tâm tới Son, nhưng với sự quyết tâm của Pochettino, Tottenham đã đánh bại đối thủ cùng thành phố bằng hợp đồng trị giá 22 triệu bảng vào tháng 8/2015. “Cậu ấy là mẫu cầu thủ mà Mauricio yêu thích. Tại Leverkusen, cậu ấy đá số 9 ảo, thích chơi rộng và cầm bóng đi vào trung lộ. Điều Mauricio thích nhất ở cậu ấy là khả năng chạy chỗ không bóng”, David Webb, cựu thành viên hệ thống tuyển trạch của Spurs nhớ lại.

“Cậu ấy di chuyển và chạy chỗ rất đúng thời điểm. Một cầu thủ cực kỳ thông minh, di chuyển sáng nước. Đó là những điểm mạnh nhất của cậu ấy. Và dù không sở hữu thể hình to lớn, cậu ấy vẫn không hề lép vế ở những pha va chạm nhờ vào những chuyển động khôn ngoan”.

Đó là năm Son 23 tuổi, ghi được 29 bàn trong 87 trận khoác áo Leverkusen. Nhưng hãy ngược dòng về hai năm trước đó, khi anh còn sát cánh cùng Rafael van der Vaart ở Hamburg, cũng từng là một biểu tượng của Tottenham. “Chúng tôi kết nối rất tốt”, Van der Vaart kể lại. “Cậu ấy khi đó chỉ là một chú nhóc, chỉ vừa mới qua tuổi teen. Nhưng tôi nhận ra ngay lập tức mình cần phải kết hợp với chú nhóc này. Cùng nhau, chúng tôi có thể giành chiến thắng. Và tôi đã đúng”.

“Cậu ấy có được ngày hôm nay là nhờ từng được tôi dìu dắt 1 năm đấy”, Van der Vaart cười lớn. “Hãy hỏi cậu ấy mà xem, tôi luôn nói thế với cậu ấy”.

Những ngày đầu đến Spurs, Son đã thích nghi không tệ, nhưng một chấn thương bàn chân khiến anh phải nghỉ thi đấu hơn 1 tháng và đánh mất phong độ. Anh trải qua 12 trận không ghi bàn, khép lại mùa giải đầu tiên với 8 bàn thắng sau 40 lần ra sân, và chỉ 4 bàn trong số đó đến ở Premier League (cần nhấn mạnh rằng trong 4 mùa giải trọn vẹn sau đó, Son không lần nào ghi ít hơn 18 bàn trên mọi đấu trường). Trong trận cuối của mùa giải, Son phải nếm trải thất bại nặng nề 1-5 trước Newcastle cùng cơn giận dữ của thầy Pochettino dành cho anh và đồng đội vì chơi thiếu gắn kết.

Bên trong lẫn bên ngoài sân cỏ, Son đều gặp nhiều khó khăn. Anh không được ra sân 3 trận đầu mùa 2016/17 của Spurs và suýt nữa đã khăn gói trở lại Đức. Nhưng rồi thỏa thuận đổ bể, và nhân dịp ĐT Hàn Quốc không phải thi đấu trong giai đoạn tập trung các ĐTQG, Son đã ở lì khu tập huấn Hotspur Way suốt vài tuần lễ để tìm cách cải thiện phong độ. Đó là một giai đoạn mang tính bước ngoặt, Son đã tập luyện cực kỳ chăm chỉ dưới sự chỉ bảo tận tình của Pochettino.

Những nỗ lực của Son đã thuyết phục được Pochettino. Ông quyết định xếp anh đá chính ở chuyến làm khách trên sân Stoke City ngay sau đó. Son ghi 2 bàn và kiến tạo 1, giúp Spurs giành chiến thắng 4-0.

Dù không phải lúc nào cũng ổn định về phong độ và cả tinh thần – Son 3 lần bị truất quyền thi đấu trong năm 2019 – nhưng tiền đạo người Hàn Quốc đã thực sự vươn tầm trong mùa giải 2016/17 đáng nhớ đó. Anh ghi được 21 bàn trên tất cả các đấu trường, thành tích vẫn là tốt nhất của ngôi sao người Hàn Quốc cho tới trước mùa 2020/21.

Nhiệm vụ tiếp theo của Pochettino là khai thác tối đa tiềm năng của Son. Điểm mạnh nhất của anh là tốc độ và khả năng chơi bóng bằng cả hai chân, nên ban huấn luyện Spurs quyết định đầu tư thời gian trau dồi kỹ năng dứt điểm. Sau đó, họ lên phương án cải thiện khả năng nắm bắt thời điểm chạy chỗ cho Son, sao cho anh luôn có mặt đúng chỗ để có thể khai thác tối đa kỹ năng dứt điểm vừa được hoàn thiện.

“Cậu ấy không chỉ tập sút, mà còn phải tập căn thời điểm chạy chỗ và dứt điểm”, Webb nói tiếp. “Và từ cả hai cánh. Chúng tôi sẽ không đưa bóng cho cậu ấy ở trung lộ đâu, mà thường là ở góc hẹp. Điều đó khiến cậu ấy phải nỗ lực hơn, phải quan sát vị trí của thủ môn nhiều hơn. Từ đó cậu ấy sẽ có được khả năng dứt điểm toàn diện và biết phải xử lý thế nào ở những tình huống khó”.

“Cậu ấy không phải một tiền vệ cánh, Son sẽ di chuyển vào khu vực nách giữa trung vệ và hậu vệ biên của đối phương, và khung thành do đó luôn nằm chéo góc với hướng di chuyển của cậu ấy. Để có thể làm tốt ở một vị trí như thế, cậu ấy cần phải tập luyện thật nhiều, bởi đó là cách Tottenham muốn cậu ấy chơi, bứt phá khỏi các hậu vệ và dứt điểm”.

Quả thực khả năng dứt điểm của Son đã được cải thiện rõ rệt ngay ở mùa 2016/17, thể hiện ở số bàn thắng thực tế vượt quá xa số bàn thắng kỳ vọng (xG) tại Premier League (14 so với 6,7).

Son từng nghi ngờ chính bản thân mình ở mùa giải đầu tiên khoác áo Tottenham, nhưng càng như vậy, anh lại càng nỗ lực tập luyện hơn. HLV Roger Schmidt, thầy của anh ở Leverkusen cho hay: “Thằng bé tập nhiều lắm, nó còn tập thêm ở nhà với bố nữa cơ. Sau khi hoàn thành các buổi tập cùng đội, nó lại tập sút tiếp bằng chân trái rồi chân phải”.

Nhân tiện nhắc đến cha của Son và khả năng dứt điểm bằng cả hai chân, đây là hai yếu tố chính giúp tiền đạo người Hàn Quốc lột xác có được ngày hôm nay. Các thầy của Son luôn cho rằng họ là những người đã giúp uốn nắn Son dùng hai chân như một, nhưng thực tế công lao lớn nhất phải thuộc về cha anh, người thầy đầu tiên đã huấn luyện Son từ tấm bé.

Cha của Son Heung-min, ông Son Woong-jung là một cựu cầu thủ, nhưng đã phải giải nghệ từ năm 28 tuổi. Ông quyết tâm rèn giũa hai cậu con trai Heung-min và Heung-yun theo con đường mình đã chọn, coi đó là nhiệm vụ của cuộc đời. Và dù ông chỉ thành công một nửa (Heung-yun, anh trai của Heung-min, cũng phải sớm giải nghệ vì chấn thương và đang là thành viên Ban huấn luyện Học viện bóng đá do cậu em sáng lập), nhưng không thể phủ nhận ông đã đặt nền tảng lý tưởng cho một siêu sao. Woong-jung không cho phép các con trai gia nhập một đội bóng nào mãi tới năm 13 tuổi, thay vào đó, ông dành thời gian đào tạo kỹ thuật căn bản cho họ. Đây cũng chính là triết lý nền tảng cho học viện của Son, đang hoạt động tại Chuncheon, cách thủ đô Seoul vài giờ đi đường.

Một trong những bài tập của cha, theo Heung-yun tiết lộ, là hai anh em phải giữ quả bóng không rơi xuống đất suốt 4 tiếng đồng hồ, và sẽ phải làm lại từ đầu nếu để bóng rơi. Câu chuyện nghe có vẻ khó tin, nhưng Erik Thorstvedt, cựu thủ môn của Spurs từng có dịp tới thăm học viện của Son vào năm ngoái để làm một chương trình truyền hình, khẳng định rằng với những gì bọn nhỏ đang phải tập luyện ở học viện, sẽ chẳng ngạc nhiên nếu chúng thực sự làm được điều đó.

Son không dành nhiều thời gian chơi bóng ở Hàn Quốc, bởi anh chuyển tới Đức khoác áo Hamburg từ năm 16 tuổi. Và sự xuất sắc của Son trong khả năng dứt điểm bằng cả hai chân đã nhanh chóng thuyết phục được các HLV. Tất nhiên, anh sút tốt bằng cả hai chân đồng thời cũng đã thuần thục những kỹ năng cơ bản như chuyền, đi bóng và kiểm soát bóng.

Ngay cả những năm gần đây, Son cũng không một ngày lơ là bồi dưỡng cho kỹ năng sút bóng bằng chân trái. Các đồng đội và ban huấn luyện Spurs từng trầm trồ rằng nếu chỉ xem anh chàng đá bóng bằng chân trái, chẳng ai nghĩ anh ta thuận chân phải. Van der Vaart, tác giả của một số bàn thắng kinh điển bằng chân không thuận thời còn khoác áo Tottenham cũng thừa nhận điều làm anh ấn tượng nhất ở Son là kỹ năng này: “Tôi nghĩ có khi cậu ấy cũng chẳng biết mình thuận chân nào nữa”.

Kể từ mùa bóng đột phá 2016/17, Son vẫn không ngừng tự hoàn thiện bản thân. Anh nhanh chóng chiếm được suất đá chính thường xuyên bất chấp đội hình của Pochettino không thiếu ngôi sao tấn công với Christian Eriksen, Dele Alli hay Erik Lamela. Màn trình diễn tuyệt vời trong vai trò số 9 của Son ở giai đoạn Kane vắng mặt giúp Tottenham vào chung kết Champions League 2018/19 khiến việc bố trí anh đá cánh trái dường như là một sự lãng phí tài năng khủng khiếp.

Dưới thời Jose Mourinho, Son trên danh nghĩa là một tiền đạo trái nhưng thường có xu hướng đột nhập vào trung lộ, thậm chí đôi khi đá như một “số 9” với Kane được kéo lùi sâu giống vai trò của một “số 10”. Anh chạm bóng ít hơn, bám biên ít hơn và tham gia phòng ngự ít hơn tất cả những mùa giải trước đó của Bắc London, thay vào đó chỉ tập trung vào những đường chuyền hướng lên phía trên và những cú dứt điểm.

Nhưng Son có thật hay đến như thế? Vẫn có những ý kiến cho rằng anh chưa ở đẳng cấp siêu sao, bằng chứng là vẫn chưa có một siêu CLB nào hỏi mua anh giống như trường hợp người đồng đội Harry Kane. Son cũng vẫn phải trải qua những giai đoạn khô hạn bàn thắng kéo dài, điều không thể chấp nhận đối với những CLB ưu tú như Bayern Munich hay Real Madrid. Chơi bóng ở một đội bóng lớn cũng là một trải nghiệm tâm lý hoàn toàn khác, và chẳng ai dám chắc Son liệu đã đủ mạnh mẽ để vượt qua thử thách đó hay chưa.

Nhìn từ khía cạnh khác, một trong những lý do không CLB lớn nào ngỏ ý muốn có Son là bởi Tottenham luôn dành cho anh những bản hợp đồng dài hạn và hậu hĩnh, với một vị chủ tịch cương quyết không bán viên ngọc quý của mình. Man City chẳng hạn, từng có tin đồn quan tâm tới Son, nhưng chỉ thế mà thôi, dù cho cầu thủ người Hàn đủ giỏi để chơi ở bất kỳ đội bóng nào.

Có một điều chắc chắn, Son vừa trải qua mùa giải thành công nhất nếu xét thành tích ghi bàn – 22 bàn thắng trên mọi đấu trường. Thậm chí có ý kiến cho rằng anh còn quan trọng với Spurs hơn cả Kane. “Cậu ấy là cầu thủ quan trọng nhất của Tottenham”, Van der Vaart nhận xét. “Tôi đâu có quên Kane, nhưng tôi nghĩ Son quan trọng hơn. Cậu ấy là một sự đe dọa nhờ tốc độ tuyệt vời, tự tạo ra cơ hội cho mình và đồng đội, và có thể tự ghi bàn. Khi cậu ấy không thi đấu, tôi tin Spurs sẽ nhớ cậu ấy hơn Kane. Cậu ấy vẫn chơi rất tốt mỗi khi vắng Kane mà”.

Nhờ sự cải thiện về chuyên môn mà Son cũng đã cảm thấy “dễ thở” hơn ở Bắc London. Những cầu thủ tới từ một giải vô địch quốc gia khác thường gặp rắc rối nhất định với nền văn hóa bản địa và lối chơi của giải đấu, và Son cũng không ngoại lệ. Gần đây, bản hợp đồng kỷ lục Ndombele là một tấm gương tày liếp. Pochettino từng nhận định rằng các tân binh sẽ cần 2 năm để hoàn toàn thích nghi với Premier League. Ông thậm chí còn chỉ ra Son như một ví dụ tiêu biểu.

Ngày mới cập bến Anh quốc, Son là một cậu trai bẽn lẽn, hoang mang, nhưng qua thời gian, anh đã trở thành một cá tính lớn trong phòng thay đồ của Spurs. Năng lượng tích cực và khiếu hài hước sẵn có khiến anh được mọi người chú ý. Chẳng ai còn lạ gì những điệu nhảy và những cái bắt tay của Son, tuy nhiên chắc ít người biết anh còn là một giọng ca hay hát nhưng… hát không hay ở Hotspur Way. Các đồng đội rất khoái trêu chọc anh về chuyện này.

Không chỉ là một “cây hài” trong phòng thay đồ, Son còn luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người. Danh tiếng ngày càng vang xa, nhưng nó không thay đổi được con người anh, kể cả khi anh là một người hùng được tôn thờ ở quê nhà Hàn Quốc. Son vẫn sống trong một căn hộ nhỏ ở Bắc London cùng cha mẹ, và luôn vui vẻ dành thời gian cho các phóng viên người Hàn đã vượt đường xa tới đặc biệt phỏng vấn mình.

Son thân thiện với tất cả đồng đội. Anh thân với Dele, Moussa Sissoko và đội trưởng Hugo Lloris. Nhưng không một cầu thủ Spurs nào thân thiết với Son hơn hậu vệ Kevin Wimmer. Sau khi được Son giúp học tiếng Đức, Wimmer và cầu thủ người Hàn Quốc trở nên không thể tách rời. Các đồng đội kể lại rằng suốt ngày thấy họ cùng nhau đi bộ tới bãi gửi xe, cùng nhau vào phòng ăn, cùng tới phòng tập thể chất.

Trên tất cả, người bạn tâm giao tri kỷ nhất của Son phải là cha anh, người mà Son tiếp xúc nhiều nhất đến tận bây giờ. Với nếp sống kỷ luật, Son không dành nhiều thời gian vui thú ngoài xã hội, sau những buổi tập và các trận đấu, anh lặng lẽ trở về nhà bên cha mẹ. Son yêu cuộc sống êm đềm ấy ở Bắc London, và đây là một trong những lý do anh không hứng thú với việc đầu quân cho một CLB khác.

Với những người từng biết Son khi còn trẻ, họ sẽ vô cùng ngạc nhiên với sự phát triển về tính cách của ngôi sao xứ kim chi. Van der Vaart là một trong số đó. “Tôi không nghĩ cậu chàng lại có thể cởi mở đến thế trong phòng thay đồ. Trước đây cậu ta luôn tỏ ra ngại ngùng”.

“Nhưng gần đây tôi có gặp cậu ta, và cậu bé đã thật sự tìm được chỗ đứng của mình ở Tottenham. Đó là CLB dành cho cậu ấy. Được tất cả mọi người yêu mến, tôi thật lòng mừng cho cậu”.

Khi hay tin Son đang tìm kiếm một đại diện mới, mọi văn phòng trong ngành đều dỏng tai nghe ngóng. Đây là một món hời! Một cầu thủ đẳng cấp thế giới, với lượng người hâm mộ khổng lồ ở những thị trường mới nổi có tiềm năng mở ra nhiều cơ hội làm ăn lớn.

“Công ty nào cũng sốt sắng muốn tiếp cận Son vì họ đều biết rằng anh chàng này là David Beckham của vùng Đông Á”, một nguồn tin cho biết.

Rốt cuộc, nhờ Dele nhiệt tình giới thiệu, CAA là công ty giành được chữ kí của Son. Kể từ đây, Son liên tục nhận được những bản hợp đồng béo bở với Gillette, Samsung, và Cartier. Vị thế người hùng dân tộc ở Hàn Quốc giúp anh trở thành một trong những cầu thủ có ảnh hưởng nhất thế giới về khả năng tiếp thị. Theo một nghiên cứu mới của Nielsen Fan Insights, Tottenham cũng đã trở thành CLB được yêu thích nhất ở Hàn Quốc, dù trước khi mua Son chẳng được mấy ai quan tâm. Hơn 21% những người được khảo sát khẳng định Spurs là CLB họ cổ vũ, bỏ xa MU ở vị trí thứ 2 với 6,1%.

Đó không phải là một thống kê đáng ngạc nhiên, nếu biết rằng ở xung quanh sân tập của Spurs, bất kể ngày hay đêm, nắng hay mưa, luôn có những fan hâm mộ của Son từ xứ sở kim chi chẳng quản ngại đường xa tới chỉ để được nhìn ngắm thần tượng.

Thậm chí từ trước khi gia nhập Tottenham, các đồng đội ở Leverkusen cũng đã “choáng” với độ cuốn hút của Son trong một lần tới thăm trung tâm thương mại ở Hàn Quốc nhân dịp du đấu trước mùa bóng, và bị vây quanh bởi 30.000 người hâm mộ.

“Cậu ấy là người hùng dân tộc”, Lee Sook-young, một nhà báo người Hàn Quốc chia sẻ. “Thật điên rồ. Cậu ấy là không thể đụng tới, một ngôi sao lớn, không thể lớn hơn. Nhờ cậu ấy mà mọi đứa trẻ con Hàn Quốc bây giờ đều khoái học bóng đá”.

Ở Seoul, các quán bar thể thao như Bonghwangdang (vốn chỉ phục vụ các CĐV Liverpool), Good Neck (nơi đóng quân thường xuyên của người hâm mộ Man United), giờ miễn cưỡng chiếu thêm cả các trận đấu của Tottenham.

Độ phủ sóng của Son càng gia tăng theo cấp số nhân bởi sự kết nối của anh với quê nhà. Hồi tháng 4 năm nay, anh trở về Hàn Quốc để hoàn tất 3 tuần nghĩa vụ quân sự cơ bản, và kết thúc bằng thành tích xuất sắc nhất trong đội mình. Trong đó, thành tích bắn súng của Son đã thuyết phục các cấp chỉ huy cao nhất. Sở dĩ Son chỉ cần trải qua khóa huấn luyện quân sự cơ bản là bởi chiến công giúp Hàn Quốc giành huy chương vàng môn bóng đá ở Asian Games 2018, một lý do nữa giúp anh được yêu mến ở quê nhà.

Khi chưa xảy ra đại dịch COVID-19, Son luôn về thăm nhà trong thời gian rảnh, thường là khoảng 4 lần một năm, để trông nom học viện của mình. Nơi đây đã ngốn của anh khoảng 10 triệu bảng Anh, do đó chắc chắn là một thương vụ đầu tư được cầu thủ này đặt nhiều tâm huyết và hy vọng.

Được giám sát bởi cha và anh trai đang là một trong những HLV, khu phức hợp rộng lớn này chỉ chấp nhận một số lượng nhỏ học sinh và tập trung đào tạo các kỹ năng cơ bản thay vì chơi theo nhóm hoặc tổ chức các trận đấu.

Chương trình giáo dục văn hóa cũng được phổ cập dành cho trẻ em ở độ tuổi trung học cơ sở. Những tài năng nhí từ khắp nơi trên đất nước đã gia nhập học viện với hy vọng thành công như Son, và vì không có chỗ ở tại chỗ nên các gia đình của bọn trẻ phải chuyển theo đến Chuncheon. Một bảo tàng các đồ vật của Son đang được xây dựng như một phần của khu phức hợp, với kỳ vọng rằng học viện sẽ là đòn bẩy cho các cậu bé Hàn Quốc vươn tầm tới châu Âu giống như người hùng của họ đã làm vào năm 2008.

Son lừng lẫy ở Hàn Quốc đã đành, nhưng điều này có mang lại nhiều lợi ích thương mại cho Tottenham hay không? Tất nhiên đây không phải là một yếu tố thúc đẩy Spurs tìm cách gia hạn hợp đồng với Son, nhưng đó là một câu hỏi xứng đáng được đặt ra khi xem xét giá trị của Son đối với đội bóng.

Marco Nazzari, giám đốc Điều hành của Nielsen Sports, phân tích: “Sự nổi tiếng của Son giúp Tottenham tiếp cận với một lượng lớn người hâm mộ bóng đá, và số lượng này vẫn không ngừng tăng thêm, không chỉ ở Hàn Quốc mà còn ở toàn châu Á”.

Dễ thấy nhất và được nghĩ tới đầu tiên khi nhắc đến tầm ảnh hưởng của một cầu thủ đối với CLB là ở doanh số bán áo đấu, nhưng đây lại đang được xem là một chiến lược ngày càng lỗi thời. Các nhà sản xuất quần áo sẽ không thu được nhiều lợi nhuận, bởi ở nhiều quốc gia Đông Á, phần lớn khán giả của Spurs không mua áo đấu. Đó chính xác là những gì đã xảy ra với Man United tại thị trường Trung Quốc.

Đối với trường hợp của Son, Spurs chắc chắn đã nhìn thấy rằng mọi lợi ích chỉ là trong ngắn hạn, khi các fan chỉ đang hâm mộ một cá nhân thay vì cả tập thể. Một khi Son rời Tottenham, những người Hàn Quốc trước đây hâm mộ Spurs sẽ chuyển sang hâm mộ đội bóng mới của thần tượng, hoặc hướng sự chú ý sang tài năng đồng hương mới nổi nào đó.

Giáo sư thể thao Simon Chadwick giải thích: “Người hâm mộ toàn cầu, đặc biệt là Đông Á và nhóm thuộc thế hệ Z, đang có xu hướng theo dõi một cầu thủ thay vì một đội bóng. Ở Anh, rất nhiều người hâm mộ trẻ tuổi yêu thích Kylian Mbappe, dù họ chẳng quan tâm gì tới PSG. Họ chỉ yêu Mbappe mà thôi”.

Thật khó để xác định giá trị của một người hâm mộ. Không ít CĐV chúng ta không đóng góp gì về mặt tài chính cho CLB chúng ta yêu mến, như mua vé xem trận đấu hoặc các mặt hàng chính hãng, nhưng thay vào đó có thể đóng góp theo một cách ít rõ ràng hơn, như chia sẻ nội dung từ mạng xã hội của CLB chẳng hạn. Cũng là một cách giúp quảng bá tên tuổi đội bóng.

Nhưng những câu chuyện đó chẳng liên quan gì tới Son. Ngay cả khi không đem lại nhiều lợi ích cho CLB ở khía cạnh kinh tế, Son vẫn còn những giá trị khác.

Ở tuổi 29 và không có khả năng mang về một khoản phí chuyển nhượng lớn khi bước sang tuổi 30, việc Son được Spurs trao một hợp đồng dài hạn và đầy hấp dẫn có thể bị cho là một canh bạc. Nhưng với sự tiến hóa không tưởng của ngôi sao người Hàn Quốc trong vài năm qua, đó lại nên được xem như một món đầu tư thông thái. Daniel Levy là một nhà buôn lọc lõi, và hãy tin chủ tịch của Tottenham không bao giờ chấp nhận mình là người bị thua thiệt.

Kể từ buổi chiều sửa soạn hành lý chuẩn bị rời nước Anh nhưng không thành năm 2016, Son đã trở thành một trong những cầu thủ quan trọng nhất, được ngưỡng mộ và yêu mến nhất ở Ngoại hạng Anh chứ không riêng gì Tottenham. Chỉ cần anh tiếp tục không ngừng nỗ lực hoàn thiện bản thân, những ngày tháng tươi đẹp nhất vẫn đang rộng mở trước mắt.

 VTVcab