NỘI DUNG: HÀ QUANG MINH / ĐỒ HỌA: Z.K

160 triệu euro, Real Madrid đã chính thức nổ súng. và chắc chắn họ sẽ có được Kylian Mbappe khi PSG đã cho thấy dấu hiệu chấp nhận từ vài ngày trước. rất có thể khán giả sẽ không được xem bất kỳ một trận nào PSG ra quân với bộ 3 Mbappe - Neymar - Messi như họ từng kỳ vọng. nhưng đây là một kết cục hợp lý cho tất cả, từ Mbappe đến Real, PSG và cho cả thế giới túc cầu.

Là một cầu thủ giỏi, và còn trẻ tuổi, có lẽ bất kỳ ai cũng có một khát vọng lớn tương đồng nhau. Đó là chơi cho một CLB mạnh, nếu không nói là cực mạnh, và sát cánh bên những đồng đội thuộc hạng siêu sao. Mbappe không phải là ngoại lệ. Nhưng anh vẫn kiên quyết từ giã PSG, nơi có Leo Messi và Neymar, để lời từ chối từ bản gia hạn hợp đồng trở thành nền tảng cho một cuộc tấn công Paris của Madrid. Lý do chắc chắn không phải vì tiền mà đến từ một cái tôi tích cực. Trong cái tôi của Mbappe có tất cả: khát vọng khẳng định mình và một tình yêu được nuôi dưỡng lâu dài.

Giữa Messi và Ronaldo, Kylian Mbappe sẽ chọn ai? Đó là một câu hỏi thú vị mà tạp chí Esquire bản tiếng Tây Ban Nha đã đặt ra cho anh trong cuộc phỏng vấn được thực hiện ở Paris trước khi Real hỏi mua anh chưa lâu. Không có câu trả lời cụ thể nào ở đây cả, vì Mbappe chỉ nói đến bóng đá, đời sống bóng đá mà thôi. Nhưng anh không quên nói một câu mà nhiều người rồi sẽ phải nghĩ khác về anh.”

”Để nói rằng bạn tốt hơn CR7 và Messi, điều đó không khẳng định được gì cho cái tôi của bạn cả mà thay vào đó, nó chỉ khẳng định bạn là một kẻ thiếu lương tri. Họ là bất khả so sánh”. Ở tuyên ngôn này, chúng ta không chỉ nhìn thấy sự khiêm nhường của một tài năng được cho là sẽ cùng Haaland tạo nên một cuộc so tài kế tục CR7 - Messi mà chúng ta còn nhìn thấy một sự hiểu biết. Mbappe dùng từ “lương tri” (conscience), một từ mà nguyên gốc tiếng latin gồm hai yếu tố: tiền tố “con” (nghĩa là “với”) và “scientia” (nghĩa là sự hiểu biết trên cơ sở học thuật). Cái “hiểu biết” ấy mới là thứ hiểu biết đến từ căn nguyên chân thiện của con người, từ cái tâm hướng thiện chứ không phải từ một tham vọng nào khác.

Nhưng Mbappe lại không lựa chọn chơi bên cạnh một cá nhân “bất khả so sánh” nào trong số hai người kể trên. Anh để Ronaldo sẽ phải lựa chọn: quay về Real chơi với anh; ở lại Juve hay sang PSG để chơi cùng Leo Messi.

Lựa chọn của Mbappe rõ ràng khác biệt rất lớn so với những lựa chọn của rất nhiều ngôi sao khác. Khi Leo Messi đến PSG, có quá nhiều người đã tiên đoán (và giờ họ sai rồi, ơn giời) Mbappe sẽ quay ngoắt thái độ để ký vào bản gia hạn hợp đồng vì chơi với Messi là một vinh hạnh của cuộc đời. Nhưng việc anh kiên định với ý chí của mình đã mở ra rất nhiều bất ngờ cho tất cả. Mbappe đến Real vì chính anh. Đó là tình yêu, là cái tôi và anh không thể phản bội chính mình.

9 năm trước, khi là đưa trẻ 12 tuổi, Mbappe đã được Real mời sang tập thử một thời gian ngắn ở lò đào tạo trẻ của họ. Ở đó, Mbappe đã được gặp hai thần tượng của mình: Zinedine Zidane và Cristiano Ronaldo. Khi Zidane mời Mbappe “lên xe chú chở mày đi một vòng”, cậu bé 12 tuổi choáng ngợp tới mức cởi cả giày ra vì sợ làm bẩn xe của “chú”. Ông “chú” đã cười ngất, nói một câu đại loại “Rồi cậu sẽ còn có xe đẹp hơn của tôi rất nhiều”. Và cả bức ảnh chụp bên cạnh Ronaldo nữa, với vẻ mặt Mbappe đầy ngưỡng vọng. Real nằm trong tim cậu bé 12 tuổi từ lâu rồi, sau buổi gặp gỡ này, và nó mới là thứ thôi thúc Mbappe phải “đến đó, chứng kiến và chiến thắng”.

Ít ai biết, sau Real cũng chỉ vài tuần, Chelsea cũng mời Mbappe đến trung tâm huấn luyện của họ. Điều đó chứng tỏ Mbappe nằm trong tầm ngắm của các CLB lớn từ khi còn là một hạt thóc chưa nảy mầm. Nhưng may mắn cho anh là anh có một gia đình hiểu chuyện. Fayza, mẹ anh, đã quyết định rằng “con cần học văn hoá nữa nên cứ lớn lên ở Pháp để duy trì việc học đang ổn định cái đã”. Trong khi đó, ông Wilfred, cha của anh, người cũng là HLV đầu tiên trong 10 năm đầu đời chơi bóng của anh, cũng chỉ ra rằng Clairefontaine là nơi đào tạo tốt nhất cho con lúc này. Quyết định của họ đã giúp tạo nên một Mbappe hôm nay. Nếu anh sang Real hay Chelsea từ quá sớm, với một kiểu đào tạo khác, liệu anh có thể phát triển đến mức độ này?

Và số phận cũng sắp đặt để Mbappe phải đến với Real từ khi anh 18 tuổi. Lúc ấy, Barca mới để Neymar sang PSG và họ cần thay thế. Chủ tịch Bartomeu đã chối từ anh và từ đó mở đường để anh sang PSG. Nếu ngày ấy Barca mua Mbappe thay vì Griezmann, có lẽ sẽ khó có chuyện Mbappe trở thành người Real hôm nay và anh sẽ phải chơi bóng với một “lương tri” giấu kín là mình đang phản bội lại tình yêu của đời mình.

Mbappe là một sản phẩm hoà trộn của “Black & Beur” (ở ĐT Pháp, người ta dùng khái niệm tam tài là “Black, Blanc & Beur” để ám chỉ nguồn gốc cầu thủ mà trong đó Black là gốc Phi da màu, Blanc là da trắng và Beur là Bắc phi da sáng) khi cha của anh là người Cameroon và mẹ anh là người Algeria và anh có được sự hoà trộn của cái tôi lớn mà nhiều cầu thủ gốc miền Nam châu Phi vẫn có cùng với sự tinh tế mà những người Bắc Phi luôn tiềm ẩn. Chính anh đã nói với Neymar khi lần đầu gặp Neymar ở phòng thay đồ PSG rằng “Tôi không muốn tranh giành ảnh hưởng với anh. Và cho dù năm nay tôi có thể sẽ được chọn là ứng cử viên của QBV còn anh thì không thì tôi cũng hứa chắc chắn là tôi sẽ không chiếm lấy vị trí của anh làm gì”. Đó là câu nói vừa đủ tạo dựng vị thế của một chàng trai mới 18 tuổi. Nó có cái kiêu nhưng nó cũng có cái khiêm. Và Neymar thực sự đã rất tri ân Mbappe khi chính Mbappe là người làm cho anh hiểu hơn về xã hội Pháp cũng như để công chúng Pháp hiểu hơn về Neymar.

Khi Neymar đến, tháp Eiffel trang hoàng bằng chân dung của tiền đạo Brazil. Nhưng rồi vui mừng cũng qua đi, người Pháp tỏ vẻ khó chịu khi thấy ngoài sân bóng, Neymar bóng bẩy với kim cương và rất ăn chơi khi thư giãn bên bàn poker. Mbappe trả lời thẳng trên báo chí rằng “chúng ta đừng nên phán xét. Người Pháp chúng ta luôn tỏ vẻ nghiêm túc hơn trong khi người Brazil thì ưa thích tiệc tùng, lễ hội”. Và anh cũng cho Neymar hiểu, điều quan trọng nhất là hãy ra sân với nụ cười vì khán giả Pháp thích điều ấy hơn.

Mbappe vẫn ra sân với nụ cười, ngay cả khi ủng hộ viên PSG la ó anh ở những trận mở màn mùa giải này khi anh quyết định không gia hạn hợp đồng. Đó có thể được coi là sự chuyên nghiệp nhưng bản chất, nó chính là Mbappe. “Cái tôi, biết tự yêu bản thân mình là hai thuộc tính nhỏ của một cầu thủ ngôi sao. Quan trọng hơn là phải vượt qua giới hạn bản thân mình. Và mỗi khi vào sân, tôi thường tự nhủ “mình phải là xuất sắc nhất” để chính mình phải đạt được giới hạn này”.

Tất cả những gì mà Mbappe thể hiện, và nói ra, đều cho thấy đó là tố chất của một cầu thủ Real Madrid, một thành phần tất yếu của Galacticos. Ngay cả cách anh đối diện các phóng viên cũng cho thấy tư thế ấy. Lưng luôn thẳng, nói những câu ngắn nhưng hoàn thiện và luôn đủ ý, nhiều khi Mbappe khiến người đối diện liên tưởng đến một phóng viên truyền hình hơn. Và như chính chủ tịch Perez từng nói về những siêu sao mà ông muốn mang về Real là “nhừng người sinh ra để chơi cho Real”, Mbappe thực ra đã thể hiện mình đúng phong thái một madridista ngay từ khi anh bước chân vào Parc des Princes lần đầu.

Họ thuộc về nhau là lẽ phải…

Tại sao Madrid quyến rũ Mbappe đến thế? Câu hỏi này có thể được trả lời bằng nhiều dữ kiện, từ sự choáng ngợp của cậu bé 12 tuổi đến tập thử năm 2012 cho tới thương hiệu vĩ đại mà Real đã tạo ra suốt hơn 70 năm qua. Nhưng sẽ là thiếu nếu không nói đến Florentino Perez, vị chủ tịch nên được xem là xuất chúng nhất và vĩ đại nhất trong lịch sử bóng đá châu Âu chứ không chỉ một Real Madrid đơn thuần.

Perez đã để mắt đến Mbappe từ lâu lắm rồi, kể từ khi Real quyết định mời Mbappe đến thử chân ở năm 2012. Ông nhận ra đó là một viên ngọc, một tương lai và người có thể sẽ cầm ngọn cờ đầu cho một đế chế Real mới mẻ. Tất cả những liên lạc giữa Perez với Wilfred, cha của Mbappe, vẫn được duy trì từ đó. Perez cho họ cảm giác ông cần họ thật sự, cho dù việc ông cần họ là có mục đích cá nhân đi nữa. Có mục đích thì có gì là sai, nếu mục đích ấy không phản lại bất kỳ một nguyên tắc đạo đức nào. Người ta chỉ sợ nhất là khi mình sống mà chẳng còn mục đích nào để sống mà thôi.

Real hôm nay không phải là Real của ngày đầu Perez lên nắm ghế chủ tịch và tạo ra một galacticos kinh hoàng với Figo, Zidane, Ronaldo, Beckham… Real hôm nay cũng không phải là Real khi Perez chiêu mộ Cristiano Ronaldo. Họ vẫn là một CLB giàu có nhưng lại gặp gian khó vì quy định của La Liga đồng thời tàn dư còn sót lại của một thế hệ đã cũ. Bởi vậy, Real không thể dùng tiền một cách mạnh tay như họ đã từng. Nhưng may cho các ủng hộ viên Real, họ có một bộ não vĩ đại vô cùng. Perez đã đi những nước cờ xuất sắc để mở ra một cánh cổng cao, rộng cho Mbappe đặt chân vào Bernabeu.

Không ai dám phủ nhận rằng PSG đang là một thế lực mới ở châu Âu mà bất kỳ CLB nào cũng phải e dè. Người ta từng nói vui rằng “Real đừng hòng mua ngôi sao của PSG bởi nếu cần, PSG có thể mua cả đội hình Real”. Nói như vậy là nói quá nhưng thực tế, nếu cần chạy đua bằng tiền, PSG có thể mua những ngôi sao chủ chốt của đối thủ châu Âu một cách dễ dàng. Barca đã từng là một nạn nhân sau khi ve vãn Verratti bất thành. Nhưng Barca không có điều mà Real có: một chủ tịch xuất chúng.

Perez cho cả thế giới hiểu ông cần Mbappe như thế nào nhưng cách ông bày tỏ thì quả thực đáng nể. Không có một đề nghị hỏi mua chính thức nào cả trong suốt đằng đẵng ngần ấy năm trời. Và ngay cả ở năm 2021 đỉnh điểm này, cũng không có một đề nghị hỏi mua chính thức nào cho tới tận khi PSG ra nước cờ cuối cùng. Bản hợp đồng 5 năm, kèm 1 năm gia hạn, với mức lương được đồn đoán là ở tầm vóc Messi bị Mbappe chối từ. Khi ấy, PSG buộc lòng phải chấp nhận sự thật: bán đi khi còn là một tài sản có giá thay vì để mất trắng tay.

Perez lúc này mới chiếu tướng. 160 triệu euro là cái giá hợp lý vô cùng. Nó là cái giá thể hiện được 3 yếu tố: sự hiểu biết, thái độ quân tử và cách xác lập vị thế. Thứ nhất, Perez hiểu rằng phải đưa ra một đề nghị mà PSG không thể chối từ. 160 triệu đủ giúp PSG cảm nhận họ không lỗ trong thương vụ này. Mua 180 triệu, sau 4 năm với danh hiệu và thương hiệu, PSG bán lại 160 triệu có thể coi là “hời”. Không thể chối từ có nghĩa là không kỳ kèo mặc cả. Và điều đó thúc đẩy thương vụ đi nhanh hơn khi thời hạn của TTCN chỉ còn vài ngày.

Thứ hai, ở vào thế Mbappe đã kiên quyết đòi ra đi rồi, nếu Real chơi “khôn lỏi”, họ hoàn toàn có thể đặt ra các hứa hẹn để kéo dài thêm thời gian. Hết tháng 12, Mbappe hoàn toàn có thể đàm phán HĐ với một CLB khác cho mùa giải 2022/23 rồi. Khả năng PSG mất trắng là có. Khả năng Real có Mbappe không phí chuyển nhượng là có. Nhưng tại sao lại phải bỏ phí 1 mùa giải nhỉ? Và Perez ra giá, đó là nước cờ quân tử. Ông muốn người bán cũng hài lòng. Ông không muốn người ta đồn thổi rằng Real chơi đi đêm để chiếm đoạt cầu thủ đối phương.

Nhưng điểm thứ ba mới là quan trọng nhất, điểm về cách xác định vị thế. Thực tế câu chuyện Mbappe đến Real có trọng tâm cơ bản là vì Mbappe muốn thế. Nó cho cả thế giới thấy rằng PSG có thể giàu có, có thể tạo ra một vũ trụ đầy sao nhưng nó cũng không đánh đổ được giá trị truyền thống vĩ đại mà Real tạo dựng. Thứ Real có vẫn là thứ mà nhiều CLB phải ngưỡng vọng. Đó là di sản, một di sản của thế hệ Puskas, Kopa, Di Stefano xuyên qua thời đại Zidane, Ronaldo, Figo, tạm dừng ở nhà ga Cristiano Ronaldo, Ramos, Benzema, Modric và bây giờ hướng tới bồi đắp thêm cho tương lai bằng thế hệ Mbappe. Cái di sản đó tạo ra khát khao cho những ngôi sao như Mbappe. Khi Mbappe nói Cristiano Ronaldo và Messi là bất khả so sánh, ngầm trong đó đã có một ước muốn so sánh. Mbappe và những tầm vóc như anh phải đến Real. Chỉ có tới đó mới có thể có cơ hội biến mình trở thành “bất khả so sánh” mà thôi.

Và bản thân cái giá 160 triệu euro cũng khác hẳn với cái phí chuyển nhượng 0 đồng. Nó là một định giá cho cầu thủ “của Real” chứ không phải cho một Mbappe. Nếu Man City có thể mua Grealish với giá 135 triệu euro thì một Mbappe chỉ còn 1 năm hợp đồng cũng phải hơn thế. Giá trị sẽ tạo ra giá trị. Hơn ai hết, Perez am tường bài toán này.

Nhưng để có thể đi đến chặng chốt hạ hoành tráng này, phải thừa nhận Perez đã nỗ lực rất nhiều. Về tài chính, việc lạnh lùng không chấp nhận để Ramos ở lại, lạnh lùng bán Varane cho thấy Perez tính toán rất kỹ. Từ bảng lương 405 triệu euro một năm mà Real từng trả, hơn hai năm qua Perez đã phải kiên nhẫn cắt bớt từng chút một để đáp ứng trần 255 triệu euro theo quy định của La Liga. Và sau khi có được Alaba, bảng lương của họ chỉ còn 175 triệu mà thôi. Như vậy, Perez đã mở ra một “sân khấu lớn” với 80 triệu euro có thể chi cho lương. Nó quá dư sức để có Mbappe và khiến Mbappe có thể mơ thêm về một giấc mơ khác: đoàn tụ với “đại ca” Pogba của mình ở Bernabeu.

Về chiến dịch thông tin, Perez chủ động rò rỉ thông tin để các nhật báo thể thao TBN liên tục khẳng định Mbappe sẽ đến Real trong mùa Hè 2021. Sự khẳng định nhẫn nại này làm PSG không yên ổn ngày nào. Và bản thân Mbappe càng củng cố hơn ý chí trở thành galacticos của mình cho dù tại đó, Zidane không còn nữa.

Thêm vào đó là lá bài Benzema. Thực sự, Perez đã từng có Ronaldo, có Modric, Bale, Hazard nhưng trong thế hệ galacticos 4.0, ông yêu mến Benzema nhất. Và sự yêu mến ấy được đáp đền. Mbappe cũng thích Benzema và những tác động từ đàn anh này như thứ nhiên liệu cháy có độ nhạy cao nhất được tiếp thêm vào ngọn lửa khát vọng khoác áo Real của Mbappe. Quá nhiều mũi giáp công như thế đã đảm bảo cho Perez một chiến thắng. Ở đúng phút quyết định cuối cùng, ông mới đi nước cờ mang tính chiến lược để thay đổi cục diện bàn cờ.

Có thể có một Real Madrid hôm nay hay không nếu như không có Perez ở đó? Và mắt nhìn ngôi sao của Perez ít trượt bao giờ. Khi ông đã nhắm tới ai như một ngọn cờ cho galacticos sắp tới của mình, người ấy sẽ trở thành “bất khả so sánh”.

Nếu Real có một chủ tịch xuất chúng thì PSG cũng có một chủ tịch tài năng vô cùng. Nếu chúng ta chỉ nghĩ là PSG ngoài tiền ra không có gì cả thì đó là một sai lầm. PSG có được sự thăng tiến nhanh chóng như hôm nay (hãy so sánh họ với Man City) là nhờ một Al Khelaifi biết cách tiêu tiền.

Khi mối quan hệ giữa Mbappe và Leonardo xấu đi, Al Khelaifi đã lập tức đưa Leonardo ra ngoài cuộc đàm phán với cầu thủ con cưng của mình. Ông trực tiếp ngồi vào bàn đàm phán, đánh một ván cờ có nhu có cương và nếu ông thua ván cờ này, kết quả đó vẫn không thể phủ nhận rằng ông đã quá giỏi và chơi một ván cờ hay thật sự.

PSG công khai thể hiện ý muốn có Messi từ lâu rồi cho dù đó là một ca cực khó. Nó thậm chí còn khó hơn ca Real muốn có Mbappe ngàn lần. Nhưng khi cơ hội đến, PSG đã chớp lấy nó một cách ngoạn mục. Tiền chỉ là một khía cạnh nhỏ. Khía cạnh còn lại nằm ở sự bền bỉ mà PSG đã làm và cách họ chứng minh năng lực của mình.

Có Messi, Al Khelaifi không ngại ngần tạo áp lực cho Mbappe khi nói thẳng “Mbappe không có lý do gì để ra đi”. Đúng là không có lý do gì để ra đi thật nhưng ý chí của Mbappe thì khác với suy nghĩ của những cầu thủ thông thường. PSG có thể thua bàn cờ vì chính ý chí này nhưng cách họ thua cờ thực sự đáng nể trọng.

Trong cuộc gặp riêng giữa Al Khelaifi với Mbappe, vị chủ tịch đã công khai nói rằng PSG không muốn bán Mbappe và muốn giữ chân anh bằng mọi giá. Nhưng ông cũng nhắc lại lời ông hứa hồi 2017 đại ý PSG sẽ để Mbappe ra đi khi anh thực sự không còn muốn gắn bó nữa. Với Al Khelaifi, sự chấp thuận cho Mbappe ra đi là do CLB “trân trọng 4 năm đóng góp của anh” chứ “không phải vì tiền”.

Như vậy, PSG nếu có từ chối đề nghị 160 triệu bảng của Real đi nữa thì có thể đó chỉ là một nước cờ cuối với hi vọng cho Mbappe hiểu họ cần anh thế nào. Từ chối nếu có này không nhằm để đòi hỏi thêm tài chính gì bởi với PSG, như Al Khelaifi từng nói, phải bán ngôi sao vì cần tiền là một sự sỉ nhục. Danh dự và hiếu thắng là hai tố chất rất lớn trong Al Khelaifi, một người xuất thân từ vận động viên thể thao chuyên nghiệp.

Nhưng viễn cảnh chia tay Mbappe là rất rõ với PSG rồi. Họ có thể dễ dàng có được người thay thế anh, sẵn sàng tạo nên kỳ quan Ronaldo đá cặp với Messi nhưng họ không tránh khỏi được một thực tế mà Al Khelaifi sẽ mất rất nhiều thời gian để thay đổi nó. PSG chưa ở một tầm vóc về thương hiệu và di sản đủ để cầu thủ không thể rời chân khỏi lãnh địa của mình.

Khi Ibra đến với PSG, người Pháp từng trầm trồ “anh ấy thừa đẳng cấp đối với Ligue 1” với ám chỉ không chỉ riêng chuyên môn. Nhưng điều Ibra góp ý cho CLB chắc chắn làm Al Khelaifi hôm nay phải nhớ. Ibra ngỡ ngàng vì điều kiện cơ sở vật chất hạ tầng ở trung tâm huấn luyện Ooredoo quá bé nhỏ so với những gì anh ta từng trải qua ở Barca, ở Milan, ở Juve. Đó chính là một chìa khoá cho câu chuyện Mbappe hôm nay mà Al Khelaifi chắc sẽ hiểu.

12 tuổi và Mbappe có những ngày được trải qua trung tâm huấn luyện của Real. Tất cả những gì đọng lại trong anh là sự choáng ngợp thực sự. Cậu bé lớn lên ở ngoại ô, với ô cửa sổ mở ra lả nhìn thấy sân bóng công cộng, chắc chắn sẽ cảm thấy điều kiện ở Real như một kỳ quan thế giới. Ấn tượng ban đầu bao giờ cũng khó phai nhạt và nó càng làm so sánh giữa Real với PSG trong Mbappe được thôi thúc hơn.

Sau góp ý của Ibra, Al Khelaifi cải tiến Ooredoo rất nhiều, cả cơ sở hạ tầng lẫn dịch vụ đi kèm. Nhưng có những thứ mà ông chưa thể cải thiện nổi. Parc des Princes chẳng hạn. Đó là một trong những sân vận động đẹp nhất ở châu Âu nhưng nếu so sánh với Santiago de Bernabeu thì PdP chỉ như võ đài ở Maddison Square trước đấu trường Coloseum mà thôi. Al Khelaifi có thể cải thiện đội hình PSG, mang lại danh hiệu cho PSG trong vài năm nhưng để biến PdP thành một thánh địa, ông cần cả thập niên trước mắt.

Đó là còn chưa kể đến vấn đề di sản. Di sản của PSG không dày dặn khi mà phòng trưng bày vẫn chưa có chiếc cúp châu Âu nào ngoài chiếc cúp C2 từ năm 1995. Họ cần Mbappe để góp một phần vào việc tạo nên di sản ấy nhưng khi anh chưa thể làm điều đó, Real đã có những mời chào. Cái dở dang này còn đau hơn cả những dở dang mang tên Ibra, Cavani, Silva bởi Mbappe không chỉ là hiện tại mà còn là tương lai Al Khelaifi đặt cược.

Cuộc đời Al Khelaifi thật ra cực thú vị. Ông từng là vận động viên tennis, từng bị từ chối thẳng thừng khi dự một slam ở Tours rằng “Cậu cứ ngủ trong xe hơi nhé. Nếu thắng được vòng 1 thì BTC chúng tôi mới xếp chỗ cho cậu ngủ ở nhà trọ”. Và ông cũng từng trải qua biến cố rất lớn khi nghề đánh bắt ngọc trai của gia đình xuống cấp trầm trọng hồi thập niên 70 do ngọc trai nuôi cấy của người Nhật làm mưa làm gió thị trường. Bao nhiêu khó khăn, Al Khelaifi đã từng trải qua rồi nên chắc chắn khó khăn lần này khó làm ông nản lòng.

Nếu Mbappe lớn lên ở căn hộ mở cửa ra là thấy sân bóng thì Al Khelaifi sống ở căn nhà mà đối diện nó bên kia đường là cái sân quần vợt. Ông như một “Xuân tóc đỏ” của Qatar khi bắt đầu cũng bằng nghề nhặt banh sân quần. Rồi ở đó, ông gặp HLV của mình, một người Mỹ, để trở thành vận động viên tennis đầy tham vọng và hiếu thắng. Nhưng bước ngoặt lớn nhất là ông gặp một người quan trọng hơn, vương tôn Thani, người sau này đã giao phó toàn bộ PSG cho ông, biến ông thành một “Đốc tờ Xuân” đúng nghĩa.

Thứ sức mạnh mà PSG có hiện nay chủ yếu dựa trên tài lực của họ nhưng phải khẳng định, đồng tiền rơi vào tay Al Khelaifi tạo ra giá trị rất lớn. Từ một CLB chưa bao giờ lọt top 20 CLB có doanh thu hoặc thị giá đứng đầu toàn cầu, PSG đã vươn lên hàng đầu, luôn có mặt ở top 10 nhiều năm qua và sẽ còn vươn lên nữa. Al Khelaifi có thể sẽ lợi dụng chính nước cờ tàn trong bàn cờ ông đang thua Perez ở vụ Mbappe để biến nó thành một lợi thế cho bàn cờ mới bằng cách từ chối đề nghị 160 triệu euro để có được thêm chút đỉnh nữa nhằm lôi kéo một ngôi sao khác. Ở hoàn cảnh PSG lúc này, không Mbappe thì CR7 hay Haaland, Lewandowski hay thậm chí là Harry Kane đều có thể là những thay thế vô cùng xuất sắc.

Nhiệm vụ của Al Khelaifi thật ra không phải là giữ chân Mbappe, dù nó mang nặng tính danh dự trong thắng - thua trận này. Nhiệm vụ của ông là gầy dựng PSG lên đến tầm vóc mà không bao giờ phải đối diện những ca như Mbappe rời CLB đến Real nữa. PSG đã từng không thể bị khuất phục trong đua tranh chuyển nhượng với các CLB Premier League hay Serie A nhưng chiến thắng đó chỉ là khởi đầu. Đối diện những thương hiệu vĩ đại như Real mới là pháo đài cuối cùng trong cuộc tạo dựng PSG trở thành một biểu tượng.

 Bản quyền thuộc OnSports