Sự tức giận của Ronaldo không thể thức tỉnh MU

Hoàn toàn bất lực, đó là những gì Cristiano Ronaldo và MU có thể làm được trong trận đấu với Liverpool.

Ronaldo tranh bóng với Curtis Jones. Siêu sao người Bồ Đào Nha cố gắng đá vào trái bóng khi tiền vệ trẻ của Liverpool đã lấy người che chắn. Ronaldo đã không giữ được sự bình tĩnh, anh có lời qua tiếng lại một chút với các cầu thủ Liverpool. Anh đáng lẽ đã có thể phải nhận thẻ đỏ bởi pha bóng ấy. Nhưng nhìn từ đó, chúng ta thấy được sự thất vọng của CR7. Với một siêu sao như Ronaldo, một người đã giành tới 5 Quả bóng vàng, trải qua rất nhiều vinh quang, thất bại này chẳng khác nào một cú tát thẳng vào lòng kiêu hãnh.

Nhưng anh cũng không thể làm gì hơn. Tình huống mà anh đưa bóng vào lưới đối thủ cũng bị từ chối vì việt vị. Dẫu sao, xét một cách công bằng, CR7 vẫn là cầu thủ đá khá nhất MU ở trận đấu này. Thật khó mà tưởng tượng nổi trận derby nước Anh danh giá, cuộc đối đầu giữa hai đội bóng giành nhiều danh hiệu vô địch quốc gia nhất xứ sở sương mù lại có kết quả chênh lệch như vậy. Ronaldo có thể tức giận, nhưng chỉ một mình anh phản ứng là không đủ, bóng đá là môn chơi tập thể và CR7 đã qua thời kỳ có thể “gánh” một đội bóng mãi.

Tình huống nôn nóng, thiếu bình tĩnh của Ronaldo

So về chất lượng của từng cầu thủ trên sân, MU không hề thua kém Liverpool. Nhưng trên khía cạnh một tập thể, họ hoàn toàn yếu hơn đối thủ. Suốt trận đấu này, MU chỉ kiểm soát bóng vỏn vẹn 36,3% và tung ra 396 đường chuyền (so với 723 đường chuyền của Lữ đoàn đỏ). Thống kê bàn thắng kỳ vọng của MU và Liverpool ở trận đấu là 1,37 - 3,74. Liverpool đã ghi nhiều bàn hơn những gì mà đáng lẽ họ có thể ghi được, nó cho thấy một chất lượng phòng ngự cực tệ mà đội chủ nhà thể hiện.

Ole Gunnar Solskjaer đã không thể làm gì để xoay chuyển cục diện. Những niềm hy vọng sau màn trình diễn trong hiệp 2 cuộc chạm trán Atalanta đã hoàn toàn sụp đổ. Quỷ đỏ quay trở lại với hình ảnh của một tập thể vô hồn, bạc nhược và thiếu bản lĩnh. Và đây là lúc người ta lại phải đặt câu hỏi về Solskjaer.

Chiến lược gia người Na Uy đã có quá nhiều cơ hội, hết lần này tới lần khác vượt qua “cửa tử” để rồi mọi thứ trở thành một vòng lặp. Mùa hè vừa qua, ban lãnh đạo MU đã mang về những ngôi sao lớn như Ronaldo và Varane hay một cầu thủ trẻ tài năng bậc nhất thế giới là Sancho. Cộng với lực lượng sẵn có, MU đáng lẽ phải đá tốt hơn như thế này.

Solskjaer có thể là một nhà quản trị tốt, nhưng chừng đó là chưa đủ. Ông quản trị tốt, nhưng là chiến thuật gia tồi. Ngoại trừ vòng đấu đầu tiên thi đấu ấn tượng trước một Leeds United luôn nổi tiếng là không mạnh về phòng ngự và với một Newcastle yếu kém từ những mùa giải trước, MU đều gặp khó khăn trước các đối thủ còn lại. Họ thi đấu không xứng tầm một đội bóng lớn.

Có lẽ Ronaldo đủ chuyên nghiệp để không chỉ trích Solskjaer một cách công khai. Nhưng liệu trong thâm tâm, anh có hài lòng khi tham vọng của mình trong chuyến trở lại MU đang bị hủy hoại từng ngày bởi chính người đồng đội, người đàn anh năm xưa?

 Lê Thành