Liverpool đè bẹp M.U: Bình minh mới tại Anfield

Một thắng lợi khó tin trước Manchester United có thể chưa đủ để khẳng định rằng Liverpool đã "hồi sinh". Mặc dù vậy, khi trận đấu khép lại, khái niệm đó trở nên gần gũi hơn rất nhiều so với lúc tiếng còi khai cuộc vang lên.

Trong bóng đá, công việc tái thiết bao giờ cũng khó khăn hơn việc “đập đi xây lại”. Khi “Liverpool 1.0” của Jurgen Klopp đã trở nên già cỗi, thật hợp lý khi đặt câu hỏi liệu ông có đủ khả năng để xây dựng 1 tập thể mới hay không.

1 thắng lợi khó tin trước Manchester United có thể chưa đủ để khẳng định rằng 1 Liverpool mới đang được sinh ra. Mặc dù vậy, khi trận đấu khép lại, khái niệm đó có cảm giác gần gũi hơn rất nhiều so với lúc tiếng còi khai cuộc vang lên.

Cody Gakpo, Darwin Nunez và Mohamed Salah đều lập cú đúp. Quan trọng hơn, đây là lần đầu tiên bộ ba tấn công của Liverpool tỏ ra ăn ý hiếm thấy ở mùa giải này.

Gakpo và Nunez đã có 1 trận đấu rất hay

Việc ký hợp đồng với Gakpo với mức phí 35 triệu bảng từng bị người hâm mộ ngờ vực. Có phải Liverpool chọn anh chỉ vì anh có sẵn và có giá rẻ? Trong bối cảnh tuyến giữa của Liverpool đang có vấn đề, 1 tiền đạo mới có phải là ưu tiên hàng đầu? Ngoài ra, nếu Diogo Jota trở lại, Nunez hoặc Gakpo sẽ phải vắng mặt.

Cả Gakpo lẫn Nunez đều không có khởi đầu suôn sẻ tại Anfield. Hiện tại, phong cách chơi bóng của họ trở nên khác hẳn so với những dự đoán ban đầu. Gakpo tỏ ra khéo léo khi bóng ở trên mặt đất hơn là ở trên không dù sở hữu chiều cao lên tới 1m93. Nunez gặp nhiều vấn đề trong các pha dứt điểm, nhưng lại là tiền đạo dứt điểm 1 chạm siêu hạng. Và cả hai đều đòi hỏi sự kiên nhẫn từ những người theo dõi họ.

Salah - người đã vượt qua Robbie Fowler để trở thành cầu thủ ghi bàn số một tại Premier League cho Liverpool - đã đánh mất phong độ kể từ giải AFCON cách đây hơn một năm. Nhưng bằng cách nào đó, Salah đã có 22 bàn thắng mùa này. Anh đã phải thay đổi lối chơi của mình khi chơi cùng một tiền đạo cắm thuần túy hơn Roberto Firmino hay Jota (Nunez), nhưng có lẽ sự thích nghi đang đến.

Salah cũng có màn trình diễn không chê vào đâu được

Bàn thắng đầu tiên của Gakpo là chìa khóa của trận đấu. Cho đến lúc đó, diễn biến trận đấu vẫn chỉ dừng lại ở mức cơ hội. Nhưng cuối hiệp 1, Andy Robertson dâng cao và khi Diogo Dalot áp sát anh, Fred tỏ ra khá nửa vời trong việc theo kèm Gakpo, người vừa có xu hướng dạt cánh vừa định bó vào trong. Kết quả là khoảng trống đã mở ra giữa Fred, Raphael Varane và được Robertson khai thác triệt để. Cú chạm bóng đầu tiên của Gakpo đã mở ra cơ hội; còn lần chạm bóng thứ hai thì đưa bóng vào góc xa khung thành.

Đó là một pha dứt điểm rất đẹp, nhưng bàn thứ hai của Gakpo thậm chí còn đẹp hơn (một pha lốp bóng khéo léo từ góc hẹp sau khi nhận đường chuyền từ Salah). Đáng chú ý, các bàn thắng của Nunez đều đến từ các pha đánh đầu. Salah đã thực hiện xuất sắc cả 2 bàn thắng của mình. Hơn 1/3 trong số 47 bàn thắng của Liverpool mùa này đến chỉ trong 2 trận đấu. Khi họ chơi hay thì họ vẫn rất, rất hay.

Trong khi bộ ba tiền đạo của Liverpool có 1 ngày thi đấu thăng hoa, M.U lại sụp đổ rất khó hiểu. Họ đã tự bắn vào chân mình, khi ra sân với sơ đồ 4-2-3-1 với Wout Weghorst chơi phía sau Marcus Rashford, còn Bruno Fernandes và Antony ở 2 cánh.

Công bằng mà nói, Weghorst không phải là một số 10 thuần túy. Anh có dáng đi kỳ lạ, liên tục ngả người về phía sau như thể áo của anh ta đang bị một đối thủ vô hình nắm lấy. Nếu có chút gì đó của Paul Gascoigne trong cách anh sải bước như chim bồ câu, thì có rất ít chất của Gascoigne trong cách anh xử lý bóng. Nhận bóng và đưa ra những pha chọc khe không phải sở trường của Weghorst.

Bruno Fernandes và các đồng đội có một trận đấu vô cùng tồi tệ

Bù lại, Weghorst mang tới sự siêng năng ở khả năng pressing. Tuy nhiên, United tạo ra rất ít mối đe dọa từ hai cánh; điều này cho phép các hậu vệ cánh của Liverpool dâng lên tấn công.

Tệ hơn nữa là họ đã bỏ rơi những điều cơ bản. Ở bàn thua thứ hai, M.U có ít nhất 3 cơ hội rõ ràng để phá bóng trước khi Harvey Elliott chuyền cho Nunez đánh đầu. Cách Fernandes bỏ cuộc sau khi Stefan Bajcetic vượt qua anh trong pha bóng dẫn tới bàn thua thứ sáu sẽ khiến nhiều người tức giận. Antony cũng chẳng khá hơn, khi để Salah vượt qua ở bàn thua thứ ba. Luke Shaw hẳn sẽ cảm thấy rất cô độc ở cánh trái, nhưng đây cũng không phải trận đấu mà hậu vệ cánh này có thể tự hào. Giờ đây, ý tưởng M.U có thể đua vô địch có thể bị loại bỏ.

Và không chỉ có vậy. Cách những cầu thủ áo trắng gục xuống, sự thiếu chuyên nghiệp cơ bản trong nửa giờ cuối cùng thật gây sốc. Văn hóa chiến thắng ở Old Trafford có lẽ không bị thay đổi nhiều cho đến khi thất bại này xuất hiện. Tương tự, Liverpool có lẽ cũng cho rằng sự tích cực không đến nhanh như vậy. Một bình minh mới đang xuất hiện ở Anfield.

 Tú Nguyễn