Mạc Hồng Quân: Ký ức buồn ở V-League và ĐTQG của một trong những cầu thủ Việt kiều hay nhất

Sinh ra và lớn lên ở Việt Nam, năm 8 tuổi, Mạc Hồng Quân mới theo bố mẹ sang Séc định cư. Người con của đất Chí Linh, Hải Dương có đủ điều kiện để theo đuổi con đường êm đềm hơn sự nghiệp quần đùi áo số rất nhiều.

Thuở nhỏ, Quân là một cậu bé học rất giỏi. Từ lớp 1 đến lớp 7, cậu có thành tích học tập đáng nể ở môn toán.

“Ở Séc hồi bé, đi học về tôi thường ở nhà xem TV nên thân hình hơi mập mạp. Bố tôi thích đá bóng, lại quen với HLV ở đội bóng địa phương nên quyết định cho tôi đi tập,” Quân nhớ lại.

Đội bóng đầu tiên của Mạc Hồng Quân là FC Tachov, một CLB ở giải hạng 4 Séc, cách nhà anh chỉ 10 phút đi bộ. Đến lứa tuổi U15, Mạc Hồng Quân được tuyển chọn tham gia giải U15 quốc gia. Đội của Quân về nhì, bản thân anh trở thành cầu thủ được đánh giá cao nhất, thu hút sự quan tâm của nhiều đội bóng lớn, với những cái tên như Slavia Praha, Sparta Praha, Viktoria Plzen và đặc biệt là Chelsea.

“Nghe Chelsea thì thích thật đấy, nhưng cũng mạo hiểm và xa vời lắm. Mình sang Anh một tuần, tập vài buổi chứ không có cơ hội thật sự đâu. Tôi hâm mộ Sparta Prague từ nhỏ nên quyết định cũng rất dễ dàng,” anh chia sẻ với VTC News.

“Ngày trước, tôi chưa từng nghĩ sẽ về Việt Nam. 15 tuổi, tôi ký hợp đồng chuyên nghiệp với Sparta Praha, trở thành người châu Á đầu tiên được nhận vào trung tâm đào tạo trẻ này, rồi về sau còn được làm đội trưởng U19. 

“Mọi chuyện bắt đầu khi bác Mai Đức Chung sang Slovakia công tác. Qua vài lời giới thiệu, bác tìm tới tận nhà tôi ở Séc và đề nghị tôi về Việt Nam thử việc. Năm đó, tôi thuộc biên chế đội B Sparta Praha và được cho về Việt Nam thử việc ba tháng ở đội U22. 

“Trong khoảng thời gian tôi rời đi, Sparta Praha có sự thay đổi thượng tầng. Đội bổ nhiệm GĐKT mới, phụ trách toàn bộ các đội trẻ của CLB từ U11 tới đội B.

“Khi trở về Séc, qua vài lần trao đổi, tôi biết rằng ông ấy không tin và không có ý định dùng mình, sau đó thông báo sẽ gửi tôi tới một đội hạng Ba để rèn giũa. Đúng lúc ấy, bác Chung lại liên lạc, thông báo sẽ dẫn dắt Thanh Hóa và hỏi tôi có muốn về Việt Nam chơi bóng không. Tôi trả lời, ‘Cháu là người Việt Nam mà’.

“Người ta đã không thích mình, phí hoài tuổi thanh xuân ở hạng bán chuyên thì bao giờ mới thành cầu thủ chuyên nghiệp được. Rốt cuộc, theo bóng đá cũng chỉ vì hai chữ "chuyên nghiệp" mà thôi. Ở Việt Nam, ông bà cũng thường liên lạc, nói muốn tôi về để có thời gian gần gũi cháu. Nhiều yếu tố ập tới cùng lúc, tôi quyết định hồi hương,” anh chia sẻ với VnExpress.

Mạc Hồng Quân là cầu thủ Việt Nam duy nhất chơi cho 4 CLB chuyên nghiệp của Việt Nam chỉ trong 2 năm (từ 2013 đến 2015). Việc gắn bó với Quảng Ninh trong 7 năm qua với Quân là một niềm hạnh phúc lớn. Bởi anh từng trải qua những nỗi thất vọng vì sự thiếu chuyên nghiệp tại các đội bóng Việt Nam.

Đến Thanh Hóa, Quân phải dạt sang trái, thay vì được chơi ở vị trí tiền đạo sở trường, do không thể chiếm suất của Nastja Ceh, người được ví như “đại ca” tại Thanh Hoá.

Trên thực tế, Quân đã muốn rời Thanh Hoá ngay sau nửa mùa giải đầu tiên không như kỳ vọng. Nhưng vì nể HLV Mai Đức Chung, anh quyết định ký thêm một năm nữa với Thanh Hoá. Đó là nước đi sai lầm đối với cầu thủ sinh năm 1992. 

“Trong hợp đồng của tôi và Thanh Hóa có một chi tiết kì lạ: ‘CLB Thanh Hóa có quyền đơn phương chấm dứt hợp đồng và không phải đền bù nếu cầu thủ không có phong độ tốt’. Vấn đề nằm ở chỗ đó: Thế nào là phong độ không tốt? Ai là người đánh giá phong độ cầu thủ? Cái tốt và không tốt ở đây dựa trên thống kê, số liệu hay cảm xúc yêu ghét đơn thuần của một con người?” anh nói.

Từ việc không được thi đấu, phải làm trọng tài biên cho một trận đấu tập cho đến bị bắt nghỉ tập, Quân cảm thấy bị xúc phạm và quyết định thanh lý hợp đồng. Nhưng lãnh đạo Thanh Hóa chỉ đáp lại, ‘Nếu không trả tiền hợp đồng thì từ giờ tới hết hợp đồng cứ tập gym một mình đi nhé’. 

Rời Thanh Hoá ở giữa mùa, Quân may mắn được Hùng Vương An Giang ném cho chiếc phao cứu sinh. Dù An Giang phải xuống hạng mùa đó, cuộc sống tại miền Tây của anh diễn ra khá êm đềm (Quân sau này cũng lấy vợ miền Tây, quê Sóc Trăng), cho đến khi Quảng Nam liên hệ và ký hợp đồng 2 năm với anh.

Chỉ sau thời gian ngắn, HLV Vũ Quang Bảo, người thuyết phục Quân đến Quảng Nam bị sa thải. Thay thế ông là HLV Hoàng Văn Phúc, người không mặn mà sử dụng Quân và muốn anh sang Cần Thơ theo dạng cho mượn.

“Tôi không đồng ý về Cần Thơ nên bác Húp (ông Nguyễn Húp - chủ tịch CLB) lên báo nói tôi bẻ kèo. Lần này, tôi tiếp tục bị yêu cầu trả tiền để đổi lấy sự tự do, với số tiền gần bằng hai năm hợp đồng,” anh nhớ lại với giọng chua chát.

Giống như trong các bộ phim siêu anh hùng, anh luôn gặp cứu tinh mỗi khi gặp khó. Lần này là ông Phạm Thanh Hùng, chủ tịch của Quảng Ninh. “Cháu nói chuyện nhẹ nhàng, xin bác Húp giải quyết linh động, giảm số tiền xuống. Còn thiếu đâu, bác bù rồi cháu về Quảng Ninh,” câu nói của bầu Hùng như làn nước mát tưới vào tâm trạng cằn cỗi của Mạc Hồng Quân.

Những năm tháng chơi bóng ở Quảng Ninh là nơi Quân tạo dựng tên tuổi ở V-League. Anh được tạo điều kiện chơi đúng vị trí yêu thích. Sau này, khi HLV Phan Thanh Hùng đến, triết lý chơi bóng hiện đại của nhà cầm quân này càng giúp Quân có thêm đất diễn.

“Khi nghe thông tin HLV Phan Thanh Hùng về làm việc, cả đội ai cũng mừng. Những gì chú Hùng làm được ở Hà Nội đã nói lên tất cả. Ở Việt Nam, chú ấy tạo ra triết lý cho riêng mình. Cầu thủ ai mà chẳng thích cầm bóng, chơi bóng. Nếu chỉ chạy theo quả bóng thì không còn là đá bóng nữa rồi,” anh chia sẻ.

Mặc dù đã có những vết gợn trong 7 năm gắn bó với đội bóng này, như việc anh, người bạn thân Nghiêm Xuân Tú và Andre Fagan bị đẩy sang Hải Phòng để giúp CLB này… trụ hạng, dù đang cùng Quảng Nam cạnh tranh chức vô địch, hay như khi đội bóng này nợ lương Mạc Hồng Quân suốt 8 tháng, Quảng Nam vẫn là kỉ niệm đẹp đối với Quân, trước khi anh chuyển sang chơi cho Topenland Bình Định mùa tới. 

Có một nghịch lý thế này về Mạc Hồng Quân: Khi đang ở đỉnh cao phong độ với Quảng Nam, HLV Park Hang Seo chưa có động thái gọi anh. Nhưng khi giai đoạn sự nghiệp CLB gặp trắc trở, anh thường xuyên xuất hiện ở đội tuyển. 

Tháng 6/2013, Mạc Hồng Quân có trận đấu đầu tiên cho U23 Việt Nam. Trước đó, chân sút từng có những năm tháng chơi bóng ở Séc có tên trong danh sách tập trung của ĐTQG Việt Nam chuẩn bị cho vòng loại Asian Cup 2015. Quân lần đầu tiên khoác áo ĐTQG tại trận đấu với UAE tại vòng loại giải vô địch Châu Á 2015. Trong thời gian khoác áo U23 Việt Nam, Mạc Hồng Quân đã ghi được 12 bàn thắng, một con số không tồi chút nào.

Thế nhưng, Sea Games 28 tổ chức ở Singapore lại là một mảng kí ức buồn khác với cầu thủ người Hải Dương.

Lứa U23 Việt Nam dự giải đấu này với nhiều cầu thủ đầy triển vọng như Công Phượng, Văn Toàn, Huy Toàn, Hồng Quân, Phi Sơn… Họ chiến thắng như chẻ tre ở vòng bảng, với những tỉ số cách biệt trước Brunei, Malaysia và Đông Timor.

Phong độ cao ở vòng bảng giúp người hâm mộ đặt rất nhiều kì vọng vào đội tuyển ở bán kết, nhất là khi chúng ta chỉ gặp đối thủ không được đánh giá cao là Myanmar.

Quả thật, thầy trò HLV Toshiya Miura đã tạo ra thế trận tấn công toàn diện trước đối thủ, khi ép cho đối thủ không lên nổi bóng. Nhưng trong một ngày thi đấu như bị ma ám, Mạc Hồng Quân có hàng tá cơ hội nhưng hết dứt điểm ra ngoài lại sút quá nhẹ. Cơ hội trôi qua quá nhiều, để rồi đội tuyển phải trả giá bằng bàn thua ở phút 39 trên chấm 11m.

Phút 72, cầu trường nổ tung khi Huy Toàn gỡ hòa 1-1, nhưng trong một tình huống tấn công hiếm hoi của Myanmar, Nay Lin Tun đã khiến giấc mơ vàng của hàng triệu người hâm mộ Việt Nam tan vỡ.

Sau trận đấu, Mạc Hồng Quân không giấu nổi những giọt nước mắt. "Khung thành Myanmar như có phép vậy các anh ạ. Em sút cận thành từ khoảng cách 5m, 10m, 15m, bóng cũng không chịu đi vào lưới mà lại đập chân thủ môn bay ra ngoài,” Quân nghẹn ngào. Ngay cả khi ghi bàn mở tỉ số trong trận tranh HCĐ với Indonesia, anh vẫn không thể kìm nén được cảm xúc. 

“Thời điểm đó, tôi khủng hoảng thật sự. Mọi người không biết quá khứ của tôi ra sao, cứ mặc định tôi là tiền đạo được ăn tập bài bàn từ nhỏ. Rồi ở một số tình huống tôi bỏ lỡ cơ hội, quả thứ nhất, quả thứ hai rồi quả thứ ba, dần dần biến thành mặc cảm tâm lý trong đầu. Tôi không còn tin chân, dần mất đi bản năng.

“Tôi đã đi hỏi rất nhiều nơi, muốn tìm một bác sỹ tâm lý để trò chuyện, tâm sự cho cái đầu thoáng ra. Ở châu Âu, bác sỹ tâm lý là ngành phổ biến trong thể thao nhưng quả thực Việt nam không hề có. Chỉ là, tôi luôn nghĩ được khoác áo đội tuyển là vinh dự, kiểu gì cũng phải vượt qua.”

Một điều đáng ngạc nhiên là dù tập bóng đá thường xuyên, nhưng Quân vẫn giữ được việc học tập ổn định đến hết lớp 12. Có niềm đam mê toán học từ nhỏ, cầu thủ sinh năm 1992 lựa chọn chuyên ngành kế toán kinh tế. Khi HLV Mai Đức Chung phát hiện ra Mạc Hồng Quân ở Séc, cũng là lúc cầu thủ này đang ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Về Việt Nam tập trung đội tuyển, anh vẫn mang theo laptop sách vở để ôn bài.

“Nếu không đá bóng, tôi có ước mơ làm kiến trúc sư. Bây giờ trong nhà vẫn còn bức tranh tôi vẽ David Beckham. Nền giáo dục ở Séc định hướng con người từ nhỏ, không lo không có nghề nghiệp,” Quân nói.

“Cuộc sống có điều kiện kinh tế ở Việt Nam và Séc rất khác nhau. Bên kia, người ta ưu tiên cuộc sống riêng tư hơn, sáng đi làm, chiều về nhà đóng cửa, chỉ cuối tuần mới gặp gỡ. Ở Việt Nam, nếu có thu nhập tốt, cuộc sống thoải mái hơn vì mọi người hay giao lưu, chia sẻ, sống vì tập thể. 

“Bây giờ, tôi hoàn toàn hài lòng với những gì mình đang có.”, anh kết lại.